Recent Comments

Thứ Tư, 25 tháng 6, 2014

Bàn về bựa, bừa với bạn



Trước khi internet phát triển, từ “bựa” chỉ phổ biến ở miền Bắc, còn hầu như hoàn toàn xa lạ với người miền Trung và miền Nam. Nghĩa đen của nó là để chỉ các chất dư thừa, kết dính lại thành một thứ keo bẩn ở kẽ răng và bộ phận sinh dục (cả nam lẫn nữ) vì thiếu vệ sinh khi lối sống còn lạc hậu. Sau này, người ta dùng từ “bựa” để hàm chỉ những gì bậy bạ, thiếu nghiêm túc, lệch lạc hay tục tĩu. Từ chỗ là một danh từ, nó trở thành tính từ và phổ biến thành những thán từ như “bựa thật”, “bựa quá”, “chuẩn bựa”. Với bài viết này, tôi chỉ đề cập đến một hiện tượng tương đối thú vị trên mạng: “Bựa nhân và bựa văn”.
Thực ra thì bựa văn không phải là cái gì mới mẻ. Lịch sử văn học Việt Nam đã ghi nhận trường hợp nữ sĩ Hồ Xuân Hương như một mẫu mực trong việc sổ toẹt vào những quy chuẩn đạo đức và văn học đương thời. Những bài thơ như: Hang Cắc Cớ, Quả Mít, Vịnh Cái Quạt… của bà là những bài thơ “bựa” trác tuyệt. Thời trước và cả sau giải phóng, ở miền Nam có một dòng thơ được gọi là thơ “tịnh khẩu”, nghĩa là thơ không đọc thành tiếng vì nó rất “bựa”. Xin dẫn:
Cảm ơn ghẻ mọc đầy mình
Cảm ơn bệnh hoạn chung tình với ta
Cám ơn dái tróc lòi da
Cảm ơn tù dẫn tôi ra khỏi đời
Cảm ơn tất cả xa rồi
Hôm nay tôi thấy tôi ngồi bên tôi
Cái lỗ của em
Cùng với cái lỗ huyệt
Mở ra hai đầu sinh tử bất tuyệt
(Nguyễn Đức Sơn)
Hay
Bão loạn. Lốc dù. Xanh mí. Cốc ré. Váy hè. Tiện nghi lạc-xon. Chất chồng trô trố. Môi ngang. Vô hồn. Khoảnh khoắc. Mi-ni mông lông. Cởi quần, chửi thề. Con gà quay con gà quay!
Bão loạn. Múa vàng. Te tua. Nhừ giấc.
Bão loạn. Rùng rùng. Sặc nước. Giạt tóc. Liên tục địa sầm. Tìm, chết, đi.
Bão loạn. Dứt tung tay. Óc lói. Lơ láo tù về lạc thế kỷ. Sương đầm đẫm vóc miên mai.
(Hoàng Hưng)
Dòng thơ bựa ấy được tiếp nối với cái nhóm Mở Miệng sau này, từng om sòm dư luận với vụ luận văn Nhã Thuyên suốt thời gian vừa qua.
Nhạc sỹ tài hoa Phạm Duy cũng có hẳn hàng chục bài tục ca với ngôn từ bựa kinh điển, và điều đó cũng góp phần làm nên một tên tuổi Phạm Duy thật bá đạo:
Em địt vua em địt chúa. Địt tổng thống Hoa Kỳ. Địt chủ tịch Liên Xô. Em địt người địt cả Trời… (Tục ca #8).
Ấy là tôi dẫn chứng như vậy cho bạn đọc tham khảo, còn việc khen chê hay cảm nhận như thế nào là tùy thuộc từng người, miễn không thẹn với lòng.

(Hình ảnh không nhất thiết phải đúng với thực tế)

Còn bựa nhân và bựa văn trên mạng thì sao?
Khoảng sáu bảy năm trở lại đây, trên mạng internet xuất hiện một tay nick tự xưng là An Hoàng Trung Tướng (AHTT). Bản thân tôi không có hứng thú tìm hiểu lai lịch, nhân thân của người này, và cũng chỉ đọc một vài bài viết của y. Nhưng phải nói rằng, người này có một lối viết khá hấp dẫn, tếu táo rất có duyên. Với cách hành văn đảo ý, đảo ngữ khác với chuẩn thông thường; việc sử dụng từ lóng, từ lái, từ “đệm”… một cách thoải mái tự nhiên cùng với lối nói ngọng có chủ ý lập tức lôi cuốn được ngay những người mới đọc. Đồng thời, AHTT cũng thể hiện mình là một kẻ có kiến thức xã hội khá rộng với việc y có khả năng chém gió trong rất nhiều lĩnh vực với những tư duy và kiến giải khá thú vị. Tuy nhiên, những bài viết của y thường mang quan điểm cực đoan, phiến diện, thậm chí lệch lạc méo mó đến thảm hại. Tuy vậy, AHTT vẫn có đám con nhang lên đến hàng vạn nick. Cách viết theo lối của AHTT được gọi là bựa văn.
Nhiều người đã nhại lại giọng bựa văn của AHTT và đã khá thành công, đặc biệt thì phải kể nick Phọt Phẹt, tức luật sư Cao Tuân. Đọc Phọt Phẹt, người ta phải phì cười vì cách kể chuyện tiếu lâm rất dí dỏm và dung tục, mỗi câu chuyện thường có một cái kết rất bất ngờ làm nên tính hấp dẫn của câu chuyện ấy. Và khá nhiều người trong friendlist của tôi cũng có giọng văn bựa theo phong cách AHTT, từ đó góp phần tạo ra những bựa nhân.
Như vậy, đặc điểm chung của bựa nhân là sử dụng “bựa văn” trong bài viết và tranh luận. Tuy nhiên, bựa nhân có rất nhiều thành phần, từ giới trí thức, doanh nhân, văn nghệ sỹ, nhà báo, công an, quân đội, công chức, tư thương đến trẻ trâu thôi thì đủ cả. Tôi biết hàng chục nick name chơi bựa là đảng viên, thậm chí là an ninh nhưng không nêu ra đây vì đó là quyền và có thể là công việc của họ. Và cũng do đa dạng thành phần như thế, nên tư tưởng, suy nghĩ, lập luận của bựa nhân rất khác nhau. Có những người chơi bựa chỉ để kết giao, giải trí nhưng có nhiều người chơi bựa để truyền bá tư tưởng, thay đổi nhận thức mà group Bựa Tự do là một ví dụ điển hình. Và nấp sau lối ăn nói vong mạng ấy, vẫn là những tấm lòng đang suy tư, trăn trở hay đau đớn về thời cuộc, tất nhiên là theo cách thức rất đa nguyên. Như tôi đã có lần khẳng định, đa nguyên trong tư duy là một quy luật khách quan, như ông bà ta đã đúc kết trong câu ngạn nữa “chín người mười ý”. Hiểu theo một cách khác, bựa là biểu hiện của sự phản kháng bất lực trước những bất công, ngang trái của cuộc đời, kiểu như người ta chửi thề vậy.
Có lẽ, chốn bựa là nơi duy nhất mà các phe phái “chơi” được với nhau mà ít gây căng thẳng. Cho dù họ thường xuyên văng tục, chửi thề khi trái quan điểm hoặc thấy người đối thoại chưa có suy nghĩ chín chắn hay là chưa hiểu thấu đáo vấn đề nào đấy. Nhưng sau câu chửi là những tràng cười hehe, hô hố để rồi xí xóa cho nhau, tiếp tục bàn bạc trao đổi chứ không “húng chó” lên đe đánh, đe giết hay nhục mạ nhau tới cùng như những hội cuồng. Và khi chấp nhận việc tranh luận và tư duy đa nguyên, các bựa nhân sẽ có cách nhìn nhận khách quan và thoáng hơn, tránh được sự bó hẹp của phiến diện. Ấy là điều đáng quý của dân bựa. Theo ý tôi, những bựa nhân thực thụ tất nhiên phải là những kẻ “mắt rất tinh, tâm rất tỉnh”, có kinh nghiệm và đã trải nghiệm nhiều cay đắng trong cuộc sống. Độ tuổi của bựa nhân thường là trên 30, hướng tới cái đích “tứ thập nhi bất hoặc, ngũ thập tri thiên mệnh”, không còn ôm ủ những hoài bão, ước mơ ảo vọng xa vời như những người trẻ tuổi.
Bựa nhân rất khinh thường đám người đạo đức giả, mà số người này khá đông trong thiên hạ. Chính loại đạo đức giả này mới là bựa thực sự. Người viết bài này từng chứng kiến một anh bạn đảng viên, công tác tại một cơ quan sự nghiệp cấp tỉnh dùng số tiền được giải trong cuộc thi “kể chuyện về tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” rủ bạn bè đi hát karaoke ôm, thế mới bựa. Và trong mấy nhiệm kỳ gần đây, ngay trong BCT, tiếng bựa gọi là “Bê” cũng có khá nhiều vị bựa trên cả chuẩn. Việc này thì các bạn tự tìm hiểu lấy, vì nó là một chủ đề khá nhạy cảm và ít thông tin chính xác.
Tôi thâm nhập làng bựa gần một năm nay, chủ yếu là để trải nghiệm và tìm hiểu, theo đúng bản chất của một Bảo Bình. Cũng kết giao được với nhiều người, để đùa giỡn, tếu táo xả stress cho nhẹ cái sự đời, vậy thôi. Rảnh rỗi viết bài này, góp thêm một góc nhìn với cộng đồng về hiện tượng “bựa” vì nó đang thực sự là một trào lưu đang bùng phát trên facebook. Tôi thì hoàn toàn không có ý bài xích hoặc cổ xúy nó, cứ thuận theo tự nhiên. Còn trong công việc của mình, thì tôi buộc phải nghiêm túc và lịch thiệp, vì tuy là đứa làm thuê cho một doanh nghiệp chuyên tổ chức sự kiện, nhưng tôi được ông chủ phân công giao dịch với 30% khách hàng của ông ấy, mỗi thương vụ có giá trị từ 50 triệu trở lên. Bựa có mà ăn cám. Mà tôi cũng chỉ bựa trên FB, khi viết bài trên blog, cho dù có dốt nát thì tôi vẫn sẽ nghiêm túc theo cách của mình.
Bựa! Hehehe.

Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014

Opera, vivi và những cuộc đấu



Ngồi buồn tình với cái máy tính offline vừa ráp xong cho thằng cháu, lảm nhảm chút chuyện Opera hầu bà con.
Cư dân Opera không mấy xa lạ, khinh bỉ và thậm chí thù ghét tay nick này. Tôi thì gọi nó là loài vivi. Vivi này tên thật là Trương Văn Hiếu, tức Hiếu Trương, sinh năm 1952, học trường sỹ quan võ bị Thủ Đức khóa 1973. Sau năm 1975, hắn định cư tại Norway. Nếu xét về tuổi tác, thì tôi phải gọi bằng chú, nhưng cũng như nhiều người khác, tôi coi hắn không bằng ông chó. Lúc đầu, trên Opera, hắn có 2 nick là vivi99 và vivi00. Một cái thì chuyên làm thơ thể tài xa quê nhớ mẹ, điều ấy dễ hiểu với một kẻ tha phương. Còn một cái thì chuyên đăng bài nhảm nhí xuyên tạc sự thật, bôi nhọ lịch sử, nói xấu Bác Hồ và các lãnh tụ cách mạng giống y như mấy tay cờ vàng ở hải ngoại khác. Ban đầu, tôi cũng chỉ góp ý nhẹ nhàng bằng comment với hắn, đề nghị hắn dùng ngôn từ lịch sự trong bài viết để thể hiện sự văn minh vì cũng như nhiều tên ngụy già, hắn viết rất bẩn bựa. Thế là hắn sửa ngay nội dung comment của tôi thành chửi Đảng, chửi Bác (Opera có chức năng rất đểu này) và block tôi lại, sau đó rêu rao khắp chốn. Hai cô bé vũ công người Hoa ở Hội An, bạn thân của tôi là Đường Yến Châu (nick auduongyenchau) và Tạ Minh Tâm (nick taminhtam - giống y tên ông ca sĩ nọ ở nhạc viện TP.HCM) sỉ vả tôi: “Tụi em không ngờ anh lại khốn nạn đến mức đó”. Sau khi tôi giải thích, hai nàng bay vào chửi hộ khóc mướn và cũng bị hắn sửa comment rồi khóa nick. Yến Châu khóc lóc, tuyên bố nghỉ blog mặc dù nàng ta viết khá mượt và cũng khá xinh, mỗi entry là hàng chục comment nhảy vào tán tỉnh. Còn Minh Tâm thì chuyển sang chơi Yume.
Ban đầu thì tôi coi đó cũng là chuyện thường tình, nhưng sau khi mở quan hệ rộng, rất nhiều người chơi Opera cũng than phiền rằng đã từng bị làm phiền khi comment lên blog của tên đê tiện ấy. Vậy là tôi dàn trận.
Cũng cần nói thêm là tôi có hàng chục blog Opera. Lúc mới tạo blog, những giao diện mặc định của nó hết sức tẻ nhạt, vậy là tôi lân la theo mấy nick như Phạm Lâm, Đan Quỳnh, Liên ròm… để học cách tạo giao diện. Tùy biến css của Opera khá tuyệt, nó cho phép người ta thay đổi từ bố cục đến background, menu, icon… tùy ý, miễn là thạo. Mất mấy tháng nghiên cứu, dần dà, tôi cũng trở thành một tay tạo giao diện nghiệp dư. Thế là tôi lập khá nhiều blog để thỏa mãn thú vui “lợp nhà” ấy, mỗi cái mỗi dáng vẻ. Và các blog ấy cũng dành vào những việc khác nhau, cái để thủ thỉ với gái, cái để chém gió với trai, cái làm thơ, cái viết truyện hồ ly ma quái… Người nào tinh ý lắm thì cũng chỉ phát hiện ra 3 cái cùng chủ; còn nếu hời hợt, có thể kết bạn với 4, 5 clone mà hoàn toàn không hay biết.
Có lẽ, tôi là tên bựa nhân duy nhất trên Opera. Ở đó chỉ có mấy hạng người là các vị đỏ nhà nòi, cờ vàng cùng đám chống cộng, teen tự kỷ, trung trung tự sướng và già hói. Hoàn toàn không có “dân chủ” với trẻ trâu. Đầu tiên là tôi dùng clone bựa ngọng, sau đó là hàng loạt clone khác inbox cho vivi. Một tính năng khá đểu nữa của O là khi bị đối phương chặn, bạn vẫn có thể mail cho họ. Hắn tức điên người và về sau, bị tôi phá quá nên hắn đóng cái blog vivi00 chống cộng lại, mở ra một cái clone trẻ ranh mang tên Trần Hải, tức Hải cóc. “Thằng” Hải cóc này chuyên chui vào nhà người ta xả rác, nhất là những ai là bạn của tôi và ông già Lê Vũ Bình Địa Mộc (Lê Văn Lực). Nếu tôi nhớ không nhầm thì nàng Thiên Thượng Hỏa (tức Thoa) đã phải đóng cửa blog Tây Nguyên một thời gian dài vì bị hắn phá quấy. Cái sự đểu giả của lũ cờ vàng như Vivi, Đại Việt Nguyễn… là làm cho những người tốt bỏ chơi Opera, để cho bọn chúng mặc sức hoành hành. Vì thế, tôi cũng đánh bọn chúng quyết liệt để mọi người có sân chơi.
Với ông Lê Vũ, thì tôi biết đến ông từ năm 2008 với những bài viết rực lửa, tuy nhiên, thỉnh thoảng tôi chỉ ghé qua nhà ông tham khảo các comment. Như đã có lần kể, mỗi entry của ông có vài ngàn comment, mà mỗi comment lại có giá trị như cả một entry. Có chuyện gì chưa thấu đáo, tôi comment vào một câu ngớ ngẩn, để ông và các bạn ông chửi cho mấy nhát, thế là sáng tỏ vấn đề. Trong friendlist của Lê Vũ Bình Địa Mộc, tôi làm quen với khá nhiều người như anh chàng Khù Văn Khoằm (Phạm Đức Định), Quản Giáo (Trần Vinh), Tây Nguyên (Thoa – Thiên Thượng Hỏa), Sa Giang (Phương Minh)…
Tuy nhiên, trong cuộc chiến với bọn cờ vàng lếu láo, tôi chỉ đấu có một mình, không kêu gọi đồng minh vì sợ làm phiền và vấy bẩn blog bạn bè. Lũ ngụy già thiếu nhân cách này không ngại việc dùng những ngôn từ, hình ảnh ô uế quẳng vào “nhà” người khác. Bà chị Gina Trang Hoàng từng là nạn nhân của việc này, có điều, chị ta thừa đanh đá để đáp trả. Tôi đấu với chúng, không phải vì thù hằn cá nhân mà để cho chúng khỏi làm phiền những người tốt. Ấy là tôi tự nguyện, và chỉ có một mình, thế cho nên, bây giờ nick Tiếu khách của tôi có link facebook là donthandocdau.
Chuyển sang chơi facebook hơn 1 năm nay, tôi gặp lại khá nhiều bạn cũ trên Opera, mặc dù chỉ liên hệ yahoo có vài người. Vả lại, “bạn bè” bên O của tôi đủ các trường phái, miễn là tử tế. Và thói quen lập clone từ dạo ấy theo tôi đến mãi bây giờ, chẳng ai biết tôi có bao nhiêu cái nick facebook cả. Và quả đất tròn, anh Khoằm đã tìm thấy Vivi, còn tôi thì tìm ra Trần Hải. Tuy nhiên, hắn không dám húng chó trên fb. Tên Đại Việt Nguyễn thì lân la làm bạn với tôi để xả rác, và tất nhiên, chẳng đời nào tôi add cả. Thế họa điên.
Tôi cũng tạo hàng chục cái group cho cờ vàng chống cộng, để họ chui vào đó thủ dâm với nhau, sau đó ban quyền admin cho một số kẻ và âm thầm rút lui mất tích. Làm như vậy để bọn chúng khỏi đi phiền người khác, chỉ có vậy thôi. Nó giống như trại gia súc, nhốt súc vật lại cho chúng khỏi đi rông.
Bây giờ thì đối tượng của tôi cũng thay đổi. Khi có thời gian rảnh rỗi online (công việc tôi lưu động) tôi sẽ đả kích những kẻ đang kéo đổ chế độ, cái chế độ mà ông bà tôi đã từng vất vả nuôi kháng chiến, cái chế độ mà cha mẹ tôi đã hi sinh cả tuổi trẻ và máu xương để đánh đổi. Tất nhiên, đây là cuộc chiến hơi bị nguy hiểm, và ai sợ liên lụy thì cứ tự động unf hoặc block tôi đi.
Đơn thân độc đấu, nhưng chắc chắn, tôi không hề đơn độc.

Thứ Ba, 17 tháng 6, 2014

HÓNG CHUYỆN VỈA HÈ


Ngồi cafe vô tình nghe được cuộc đối thoại, xin được up lên để cả nhà cùng bình:
Ông già (G): Quân đội ta là quân đội nhân dân đúng không?
Người trẻ (T): Đúng.
G: Quân đội nhân dân là để bảo vệ nhân dân đúng không?
T: Đúng.
G: Vậy trong khi ngư dân đang gồng mình bám biển, bảo vệ ngư trường, chịu bao gian khổ hi sinh đấu chọi với thậm chí cả tàu chiến của Trung Quốc ngoài kia thì quân đội nhân dân đâu?
T: Bác đúng là dân, làm sao bác hiểu được chuyện quân cơ, đấy chính là cái khôn, cái khéo của Đảng ta đấy bác ạ. Chúng ta không sử dụng quân đội nhưng có lực lượng chấp pháp như CSB, KN bảo vệ dân rồi.
G: Bảo vệ cái mẹ gì, ngay cả thằng kiểm ngư hay CSB cũng bị nó gí hoài, đó mấy chiếc chìm rồi đó, may mà người không việc gì, sau này lấy cái mẹ gì làm ăn nữa.
T: Nhưng nếu giờ ta sử dụng Hải Quân là mắc mưu khiêu khích của nó, là tự sát bác biết không?
G: Chú nói hay bỏ mẹ, nuôi HQ là để sd lúc này, nếu nuôi nó mà nó không bảo vệ nổi tấc biển, tấc đảo thì nuôi làm éo gì? Tốn tiền dân.
T: Nhưng HQ nói riêng và quân đội mình nói chung là đang yếu, nếu giờ oánh nhau chỉ có mình thiệt.
G: Yếu là yếu thế nào? Quân đội mình mạnh từng đánh bại cả Pháp, Mỹ sao gọi là yếu?
T: Nước mình nghèo nên đầu tư cho quân đội có hạn. Đến bây giờ vẫn còn sd vũ khí mà Liên Xô và TQ viện trợ từ những năm 60 của thế kỷ trước. Vũ khí mới có mua nhưng đâu có được nhiêu đâu. So với Tàu khựa chẳng thấm vào đâu.
G: Nghèo là nghèo thế éo nào, nghèo mà lãnh đạo thằng nào cũng có xe hơi, biệt thự, đất dăm ba mảnh Sài Gòn, Hà Nội, thậm chí nó còn mua đất hậu sự cho nó ở Mai Dịch kia kìa.
T: Bác nói thì cũng có ý đúng nhưng đó chỉ là 1 bộ phận nhỏ, cơ bản thì lãnh đạo ta vẫn rất lo lắng, thế nên mới hiện đại hóa hải quân, mới mua tàu ngầm, tàu chiến mới.
G: Chú mày giả ngây hay ngây thật vậy? Tao là dân thật nhưng tao thừa biết đó chỉ là hình thức rửa tiền thôi. Nếu chúng biết lo xa thì không phải tới lúc này mới tung ra gói 16 ngàn tỷ cho ngư dân đóng tàu sắt, nếu chúng biết lo xa thì chúng không hoạn hai con tàu khu trục thành tàu tên lửa, nếu chúng biết lo xa thì số tiền mà quả đấm thép VINASHIN, VINALINE... tham nhũng ngay từ đầu đã không được bơm cho 2 quả đấm bùn rồi..... Đây chẳng qua là nước đến chân mới nhảy, mất bò mới lo làm chuồng. Thời bình là lúc chuẩn bị lực lượng. Sống cạnh thằng TQ điều này càng phải làm và làm kỹ, đằng này thời bình chúng tranh thủ vơ vét, hết dân mình sang dân thế giới thông qua xin vốn ODA, ODB. Không biết lo xa ắt họa đến gần, rồi đí chú coi.
T: Thôi bác uống cafe rồi còn đi làm, chuyện này có Đảng, nhà nước lo rồi.


Tác giả : Mặc Kệ

Thứ Năm, 12 tháng 6, 2014

Lại là Hồng Vệ Binh

Sự ghê tởm & khinh miệt, tôi dành cho hồng vệ binh!
Vụ bạo loạn, gây rối ở Bình Dương, có lẽ tôi là người viết lên facebook sớm nhất: Lúc 13h38' ngày 13/05/2004 với stt: Cực kỳ kích động!
Từ trưa 13 đến chiều tối rồi cả 3 ngày sau, tôi bỏ hết công việc để sục sạo mọi nơi, từ Nam Tân Uyên lên Bến Cát qua Dầu Tiếng về Thủ Dầu Một xuống Thuận An rồi sang Dĩ An với tổng hành trình hơn 1.200km. Tiếc là tôi không có máy chụp hình, quay phim hay ghi âm để thu lại những hình ảnh hung hãn, thú tính của đám đông lao vào cướp phá rồi đánh nhau để giành giật đồ vừa cướp được, để ghi nhận những gương mặt đeo khẩu trang kín mặt & kính râm to đùng điều khiển đàn em kích động đám đông làm loạn qua bộ đàm.. Nói như vậy để cộng đồng hiểu rằng, tôi là người có mặt trong tâm bão, chứng kiến trực tiếp vụ việc không chỉ ở phạm vi hẹp mà trên bình diện rộng. Tôi bảo đảm: Tham gia tuần hành, gây rối, làm loạn có đủ các vùng miền, số lượng phù hợp với tỉ lệ dân số của tỉnh thành đó tha hương lao động. Nếu xét riêng về bảng số xe thì thứ tự từ nhiều xuống ít là Tp HCM, Đồng Nai, Bình Dương..
Vậy mà những ngày sau đó, như thể tình cờ - nhiều trang fb của hồng vệ binh (cách hiện trường cả ngàn km) đồng loạt viết: "Chiếm đa số trong lực lượng tuần hành gây rối là những công nhân Thanh Hóa, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình.." hoặc: "Tôi thấy các xe máy hầu hết đeo biển 36, 37, 38.." Họ biện hộ là có các nguồn tin riêng đáng tin cậy.. blah, blah
Vẫn chưa hả, họ đăng tiếp về kế hoạch đánh chiếm VN của 1 trang mạng vớ vẩn nào đó bên Trung Quốc họ gạch đâm hoặc in nghiêng đoạn: "Dùng lính thủy đánh bộ kết hợp quân nhảy dù để cắt đứt VN phía Nam dãy Tam Điệp, cô lập từ Thanh Hóa trở vào" - sau những stt kiểu đó là các cmt kiểu: "Bọn Thanh Nghệ Tĩnh đéo đáng quan tâm..". Hình như vẫn chưa đủ, Quang Trần Nhật đăng luôn 1stt "Bài trừ bọn Thanh Hóa". (Các bài kiểu này tồn tại khoảng 2 - 3 hôm trên wall của họ rồi biến mất)
Tại sao có chuyện này? Thế lực nào chỉ đạo? Lý do gì mà họ cố tình chia cắt VN bằng mọi thủ đoạn? Nếu "tình cờ" thì sao lại xuất hiện gần như cùng 1 lúc rồi "biến mất" cùng thời điểm?
Hồng vệ binh đang thực thi nhiệm vụ bảo vệ Đảng, bảo vệ Tổ quốc hay đánh thuê cho thế lực nào?
TG: Lê Vũ - Bình Địa Mộc

Hồng vệ binh, nghe chửi nhé!


Tình yêu nước 981 của các bạn xẹp nhẻ. mà lòng thương người MH370 của các bạn đã bị quên rồi cơ à. Nhắc lại rằng, MH370 đã đem 150 người Trung Quốc bỏ chạy qua một rừng radar, trong khi chính phủ Việt Nam đem các sextoy khua chiêng gõ mõ hò hét vung trời đánh lạc hướng điều tra, để không tặc mang theo 239 mạng người trốn thoát. Sau đó, người ta lập các kịch bản giả đánh lạc hướng điều tra khác để câu giờ 20 ngày xóa dấu vết , mới bắt đầu tìm kiếm ở một vùng biển xa xôi theo một kịch bản "thuyết Doppler" hoàn toàn bịa đặt. Trong thời gian đó thì pin của hộp đen máy bay hết điện. 
Và điều dĩ nhiên là cái máy bay chở hàng trăm tấn đầu loang ấy, cái máy bay nếu rơi thì máy địa chấn nghe được từ bên kia địa cầu ấy, cái máy bay chở 239 mạng người trong đó 2/3 là người trung Quốc ấy, đã gần như là không bao giờ tìm thấy. Nó biến mất như bay về với chúa.

Điều tất nhiên là máy bay ấy không bay theo đường bay đến chỗ người ta tìm kiếm như người ta phán. Vì nó đã thực hiện đường bay ngoạn mục mà cần rất nhiều chuyên gia hàng đầu của các ngành mới có thể chế ra, để thoát lưới radar, và vì thế nó không bay đi tự sát. Thêm nữa, "thuyết Doppler" qua tín hiệu vệ tinh Anh là bố láo, nó mặc định là máy bay bay thẳng và đều, trong khi thực tế máy bay đã bay ngoằn nghèo lên rất cao xuống rất thấp để né radar. "Thuyết doppler tín hiệu vệ tinh Imarsat" đặt giả thiết máy bay bay về hướng biển hoang vu, mặc dù nếu máy bay tăng giảm tốc độ và bay hướng khác thì được đồ thị dịch tần vẫn như thế, mà máy bay đã có thể đố xuống Úc Phi Á... thậm chí là châu Âu, và các đảo trên Ấn Độ Dương.
Một vở kịch rất lớn mang theo mạng 150 người tầu, Việt nam là con chó dại tiên phong và Mỹ là chủ trò. Cơ sở pháp lý đã bị tháo bỏ, các nguyên tắc cùng tồn tại hòa bình đã được dỡ cất....
À, bàn đến pháp lý. Mình sẽ tổng kết các sự kiện MH370 sau.
Các bạn ạ, Pháp lý ngày càng là trò đùa. Chúng ta đang đứng trước ww3. Cụ thể hơn, chúng ta đang mong chờ khủng hoảng kép không lối thoát buộc phải xảy, ra và thế giới đang tổ chức những cuộc chiến thử như Tây ban Nha năm 1936, ví dụ Ucraina , Syria, và Việt nam ta đây.

Khủng hoảng kép 1936-1939 xuất hiện do người ta khắc phục khủng hoảng đơn 1929-1933 bằng cách củng cố căn nguyên khủng hoảng, tức là chế độ đế quốc kìm hãm sự phát triển. Sau khủng hoảng kép, thì cách giải quyết duy nhất là đập đi làm lại. Chỉ có điều, đế quốc ngày nay không xích cổ thuộc địa bằng súng, nên ww3 không dùng súng.

Nhắc lại đôi chút về ngôn từ. Mình có một bộ lọc người đọc rất đơn giản nhưng sạch và chính xác. Vì thế, mình c ó ít bạn, nhưng bạn nào ra bạn đó, đều là các bạn giỏi giang tri thức. Các bạn đọc những ngôn từ của mình thì vẫn biết. Những kẻ liệt não đọc ba dòng mỏi mắt chuyên làm chó chửi đổng không thể đọc qua mở bài các post của mình. Và những kẻ thủ dâm vừa đọc vừa xóc lọ miết mu thì tự chúng đau xót trước văn của mình, không cần phải nhắc.

Vì cái bộ lọc đó mà những bạn đọc được mình đều phải đọc bằng tri thức. Các bạn không thể lấy dưa của mình đi buôn bằng ctrl-c-v, mà các bạn phải dùng tri thức riêng của các bạn để chế tạo nguyên liệu mà mình đã cung cấp, và vì thế binh khí của chúng ta chồng chồng lớp lớp sức mạnh. Nhân đây mình cảm ơn ví dụ như bạn Linh Nguyễn đã làm thế. Và mình cũng chỉ là thằng đi buôn dưa, nên cảm ơn các bác như Khù Văn Khoằm và các bạn tốt bên quân sử hay ttvnol.

Mình cũng nhắc lại đôi điều về 981. tháng 8 nó về, các bạn có xoắn hay không xoắn thì nó cũng chỉ là cái vở kịch. Vở kịch đó Trung Quốc làm ra để ụng hộ phái chó ở ta, là một màn nhỏ trong đại kịch biển đảo đông á chó dại mà Tầu Khựa ủng hộ phái chó bên Mỹ.

Gần đây giang hồ các bang phái sôi nổi bàn luận về việc Việt nam đi kiện. Kiện có thắng hay không ? cơ sở pháp lý để đi kiên ? Á đù, thế sao các bạn không hỏi to lên: "thắng kiện để làm gì ?". Có xóc lọ thụt lỗ thôi mà tủn mủn thế, quay mạnh tay lên cho cực khoái nào, quẩy lên nào.

Các bạn kiện luôn đi, thắng kiện đòi ngay được Hoàng Sa Trường Sa của Tầu-Phi-Ma... một đống biển đảo, tha hồ các chó lợn cặn bã trải biển đảo ra phun cực khoái lên ngập. Kiện đấy, kiện thắng có ngay Hoàng Sa mà. Đỡ phải đánh cãi chửi nhau trong nhà, đỡ phải làm tổn thương tình làng xóm với... Xả hết tinh khí ra cực khoái thủ dâm là hết đau đầu.

Có bạn biết suy nghĩ lại thấy thế làm điều. À, nếu mà chỉ có kiện mà ta lấy được Hoàng-Trường thì quá dễ, chả nhẽ đầu rơi máu chảy pháo bắn tầu chìm... là chuyện đùa như đi kiện, chả nhẽ lại có công lý thật..... Và vì thế các bạn ấy sau khi cân nhắc rất có suy nghĩ thì các bạn ấy phán : Kiện củ khoai, kiện thắng sao được. Á đù. Các bạn lại sai rồi, các bạn đã đi qua bến mê, nhưng chưa về bờ giác.

Đó là phiên tòa kỳ diệu. trục trần công cứ thoải mái tuyên bố hàng ngàn năm trước Tầu Khựa đã đến xây thành đắp lũy trên đảo Trường Sa, thì Việt nam vẫn cứ thắng kiện.

Tại sao ư. Các bạn đọc trên tường nhà mình. Không đi lại thậm thụt quen biết ông Mèo Hoang ở bển thì có mà thắng, ông ấy làm quan trên UN. Thế thì tại sao mà không kiện, không thắng, để mà tỏ rõ cái oai linh của Ông Mèo Hoang.

UN là một cái chuồng chó. Chúng ta đã chứng kiến UN có một tỷ cái môn phái nhân quyền. Việt nam chấp trưởng một môn phái nhân quyền, nhưng chí phèo của môn phái nhân quyền khác cũng trên UN nó vẫn tè nhân quyền của nó vào mồm Việt nam. Cũng như thế, UN có hàng tỉ cái toà án và quan tòa, thửa loại tòa loại quan nào mà chả được.

Nhưng cái chính là: CHẾ TÀI. Chế tài thỉ phải động binh. Động binh thì Tầu nó có phiếu phủ, động binh cái xóc lọ miết mu thụt lỗ. Có cần nhắc cho các lợn thủ dâm là 5 phiếu phủ, chỉ cần 1 phiếu giơ lên là UN không động binh. Mà Tầu Khựa đã từng cần đéo j phiếu phủ của nó. Năm 1950 đó, Tầu Khựa còn sâu quảng, thế mà nó đuổi cho cả lớp UN chạy bán sống bán chết, trong đó nòi giống lớp trưởng Arian Merican đem đi 15 vạn thương vong 10 vạn.

Tầu Khựa nó cũng hoàn toàn có thể thửa tòa và quan, nhưng nó làm thế để làm gì, nó cho Việt nam cái bản án thủ dâm, để thỉnh thoảng nó cho chó dại nhà nó tập cắn tập đi.

Mình đã nói rằng, đảng và nhà nước ta chỉ là những con rối rẻ tiền nhất trong tay nước ngoài. Cái giá sai bao cao su sang Phi sủa liếm đít Mỹ không tốn đến vài trăm đô. Ở mục này chúng ta xem đảng và nhà nước sủa thuê cho tầu Khựa ở mức nào.
Cái biển đảo đông á chó dại và cái 981 nó chỉ là cái kịch mà Trung Quốc diễn để ủng hộ phái chó dại bên Mỹ. Cái đó mình đã để trên tường nhà mình.

Ủng hộ chó Mỹ tất nhiên ủng hộ tiến trình chó dại hóa ở các chư hầu Mỹ, và ủng hộ phái chó ở Việt Nam. Chúng ta biết cuộc đấu tranh ở Việt nam đang dữ dội theo phương châm "đảng và nhà nước chết hay kinh tế chết, đảng và nhà nước tồn tại hay Tổ Quốc tồn tại". Liền trước 981 đảng và nhà nước thay xếp 3 ngành nhậy cảm với TPP là Dệt May-Than-Dầu Khí đó, án bầu Kiên đó.

Có người còn nói không có 981 thì bao cao su chết rồi.
Nhưng ở đây chúng ta hãy xem , để giúp chó Mỹ chó Việt, thì Tầu Khựa nó sai đảng và nhà nước ta sủa những cái gì.
Mình không nhớ bạn nào đã nói đúng, Nhn hay bão j j, bạn nào có thì nhận hàng.

Chúng ta xúm vào cứu cái nhà đang cháy làm gì khi chính ông chủ nhà đang muốn đốt đi. Cái nhà đấy là Tổ Quốc ta, chủ nhà là đảng và nhà nước của ta. Còn chúng ta ... à có bạn vẫn tưởng chúng ta là chủ cơ đấy.

Ở đây có bạn biết mấy con đượi bên Google Tiêng lãng. Các bạn nhắn rằng huy phúc chuẩn bị cực khoái các cô ấy, cực khoái hơn cả thông ass người yêu Bao Bất Đồng của các cô ấy.

Tại sao lại nói đến các cô gái ấy và chuyện thủ dâm. Thì chứng kiến các cô ấy thủ dâm miết mu gẩy hạt thọc lìn cực khoái bằng công cụ nhân tạo, tức là cực khoái ảo, cực khoái giả, cực khoái tưởng tượng. Tức là tâm thần. Tức là các cô ấy chơi với Bao Bất Đồng không phải là không có lý. mà các cô ấy và Bao cùng là loại sextoy chuyên thậm thụt cực khoái loài lợn, kiếm dịch thủ dâm mà liếm mút qua ngày. Tức cùng là cái cánh thủ dâm của đảng, được đảng và nhà nước nuôi để làm liệt não loài lợn cặn bã và chó hóa sại, có cái tên dư lợn viên gọi tắt là lợn.

Sự thể thế này, các cô ấy mở thớt chém về việc trục trần công họp báo xuyên tạc lật lọng hiệp định Geneva. Trong đó trục trần công dám cả gan coi ta ký hiệp định Geneva là ta đồng ý chia đôi đất nước và công nhận ngụy. Trong khi đó, sự thật là, ta là ta ký với Pháp, ngụy chỉ là thây ma Pháp-Mỹ nặn ra và Pháp bán cổ phần cái thây ma ấy cho Mỹ, và hiệp định Geneva quy định tổng tuyển cử thống nhất chứ không quy định chia cắt.

Vâng, điều đó các côc cãi là đúng. Nhưng mình đến đó bảo điều đó là nhỏ, ai ai cũng biết, mất cả mấy năm trời cãi cái đó mà làm cái đéo gì bây giờ. Đảng và nhà nước nuôi các cô lương bao nhiêu để các cô trói lợn vào những cái lỗ bọ hung đào trên đống cứt đó, mà quên đi Tổ Quốc và Lịch Sử.

TRONG KHI ĐẢNG VÀ NHÀ NƯỚC ĐANG ĐẢO CHÍNH LẬT TOÀN BỘ NGUYÊN LÝ CHINH QUYỀN CỦA TA, BẮT TA BỎ NGƯỜI MÀ BIẾN THÀNH CHÓ, ĐẠP MẢ CÁC LIỆT SỸ, ĐỔ 50 NĂM XƯƠNG MÁU XUỐNG BIỂN. Cái ý nghĩa của những "tôn vinh liệt sỹ Hoàng Sa", "công nhận ngụy" từ mấy năm nay chứ đâu phải chỉ có Nguyễn Thanh Sơn Trần Công Trục. Công nhận ngụy đâu có chỉ là Hoàng Sa, mà nó là công nhận CUỘC KHÁNG CHIẾN CHỐNG MỸ CỦA TA KHÔNG PHẢI CHỐNG NGOẠI XÂM, MÀ LÀ NỘI CHIẾN, CHÚNG TA XÂM LƯỢC TÀN SÁT ANH EM MIỀN NAM, CHỨ KHÔNG PHẢI GIẢI PHÓNG MIỀN NAM CỨU ĐỒNG BÀO.
Cả cái xứ Rồng Tiên này đang được đổ đi, các cô cãi cọ gì cái Hoàng Sa. 50n năm lịch sử oai hùng được lật bỏ, đâu chỉ là cái hiệp định Geneva.

Các cô đượi bảo sao mình nói thế. Mình bảo các cô có tin đảng và nhà nước đã tuyên 50 năm nữa Việt Nam biến mất khỏi bản đồ thế giới. Các cô lại đòi chứng, đúng bệnh lũ chó lợn như bao bất Đồng. Các cô lại lớn tiếng hỏi nếu không chứng thì mình abc xyz. Mình có chứng, các cô bảo đó là đùa, mình có sống được 50 năm nữa để xem chứng hay ko....

Ô hay, lũ đượi này xưng là cựu sinh viên luật, mà sao đéo biết luật, mà gào như đàn mèo cái động đực thế. Ông HP có bảo 50 năm nữa như thế đâu mà ông HP bảo phải chứng 50 năm. Ông HP bảo đảng và nhà nước nói thế, điều đó đã có chứng.

À, ra thế. Các cô Google Tiên Lãng coi cái mệnh đề "đảng và nhà nước bảo 50 năm nữa Việt Nam biến mất khỏi bản đồ thế giới" là "đảng và nhà nước nói đúng". Tức là các cô ấy là lợn, là dư luận viên của đảng. Vâng, các cô ấy và đảng nói 50 năm nữa Việt nam sẽ biến mất khỏi bản đồ thế giới. Ông HP đéo biết các cô ấy có sống đến lúc ấy hay không, nhưng chắc chắn các cô dù có chết thì lúc ấy cũng đéo có chỗ mà chôn.

Nhắc lại một lần nữa chuyện này. Vừa rồi TQ nói bác Phạm văn Đồng có gửi thư chúc mừng tuyên bố 9-4-1958, mà trong đó có nói đến tây Sa Nam Sa của tầu. Đảng và nhà nước đã tuyên bố bác Đồng làm như thế, rồi đảng và nhà nước khuyến mại vứt cho con chó bán nước Phạm Văn Đồng dăm ba ní nuận ngọng nghịu. Cùng buổi họp báo đảng và nhà nước tôn vinh Bảo Đại có công chống lại Liên Xô Trung Quốc bảo vệ biển đảo năm 1951.

Mình vẫn nói. cái vụ 981 2014 chỉ là một vở kịch mà Trung Quốc ủng hộ phái diều tức phái chó bên Mỹ, kinh tế Việt nam là cái phụ phẩm bị ném vào cho chó Mỹ làm thức ăn. 981 nó củng cố quyền lực nhà nước Việt Nam đã lung lay bằng đàn chó dại đông đảo. 981 nó cũng hoàn tất việc xây dựng lực lượng vũ trang dầu tiên trang bị toàn đồ Mỹ, là cảnh sát biển, để tiếp tục chở các chuyến tầu ma bắn vào nhân dân Việt nam như 1954-1975. Nhắc lại bọn đó toàn con ông cháu cha ra đó lập thành tích đã trực tiếp chiến đấu, một bảo bối giúp chúng làm lãnh đạo sau này.

Đó là đảng và nhà nước lên cơn chó dại bán nước.

Sự thật.

Nếu như tuyên bố TQ có Tây-Nam Sa thì điều đó vô giá trị vì ngôn ngữ Quốc tế và Việt Vam không công nhận tên "Tây Sa" "Nam Sa" "Trung Sa". Viết các tên đó trong văn bản là vô nghĩa, thậm chí lúc đó không ai biết là cái gì. Nó chỉ có ý nghĩa khi văn bản nói đến các từ trên đi kèm toạ độ bản đồ, hoặc kèm chú thích tương đương tên quốc tế, với tên Việt nam là gì.
Nếu như tuyên bố TQ có các địa danh tương đương Hoàng-Trường Sa, thì bác Đồng cũng vô can, vì theo Hiệp Định Geneva Hoàng-Trường Sa do Pháp quản lý. Việt nam Dân Chủ Cộng Hòa không thể đem cho cái nó không quản lý.

Nhưng vấn đề quan trọng nhất là tuyên bố ngày 4-9-1958 không liên quan gì đến tranh chấp biển đảo Việt nam-Trung Quốc.

Sự thể như sau.
Lúc đó quốc tế đang họp để thống nhất luật biển như ngày hôm nay. Có hai ý kiến lớn được nhiều nước theo và tranh chấp nhau. Trung Quốc muốn luật biển các nước cắm mốc lãnh hải 12 hải lý. Mỹ thì muốn 3.

Trong khi chưa ngã ngũ thì TQ đơn phương cắm mốc 12. Điều này dĩ nhiên dẫn đến việc tất cả các nước đều cắm mốc 12. Mỹ đương nhiên cũng sửa 3 thành 12. Nó như luật biển quốc tế mà chúng ta thấy hôm nay.

Đó là thắng lợi ngoại giao quan trọng. Chu Ân Lai gửi thư thông báo, bác Phạm Văn Đồng cùng chức với Chu đương nhiên có trách nhiệm phúc đáp và chúc mừng.
Cuộc họp báo mặc định coi những điều Trung Quốc nói trong vụ 981 2014 lD đúng . Đó là đảng và nhà nước lớn tiếng lật lọng lịch sử, vu khống bác Đồng và la liếm hết sức ngu xuẩn cấp lợn chó về Bảo Đại.

Về Bảo Đại, nó là cái thây ma phi pháp. Nhà nước ta và Pháp đã ký các hiệp định công nhận nhau 1946, sau đó đánh nhau, Pháp dựng lên Bảo Đại là cái bù nhìn rơm phi pháp, 70 NĂM QUA CẢ DÂN TỘC COI NHƯ THẾ NHƯNG NAY ĐẢNG VÀ NHÀ NƯỚC LẬT LẠI CÔNG NHẬN VÀ TÔN VINH BẢO ĐẠI YÊU NƯỚC NĂM 1951. 

Cuộc họp báo chính phủ đó đặt những nền tảng tiền đề để Việt Nam đi kiện. Nhưng như trên, nó đã đặt những nền tảng pháp lý bố láo cho chúng ta. Chuyện kiện cáo trước mắt không nói, nhưng về sau này, những phát biểu của đảng và nhà nước hôm nay đã đập tan thành nền tảng pháp lý của chúng ta, sau này buộc chúng ta phải tiền hậu bất nhất, hoặc là mất trắng đảo cho cả Tầu lẫn Phi, cả Đài lẫn Ma. 
Cái nền tảng lớn nhất mà đảng và nhà nước chà đạp lên bàn thờ tổ tiên là thế này. ĐẢNG VÀ NHÀ NƯƠC COI NGỤY LÀ MỘT CHÍNH THỂ ĐƯỢC CÔNG NHẬN. Như thế, Kháng chiến Chống Mỹ là nội chiến, chúng ta xâm lược tàn sát anh em Miền Nam. Chứ không phải như trước đây chúng ta đánh đuổi Mỹ để giải phóng đồng bào Miền Nam.

Và như thế, vì ngụy là một nhà nước được công nhận, hoàng sa của ngụy, nên Trung Quốc chiếm của nhà nước có chủ quyền được công nhận, ĐÓ LÀ CHIẾN QUẢ CỦA TRUNG QUỐC KHÔNG LIÊN QUAN GÌ ĐẾN VIỆT NAM CẢ. Theo lẽ thường Trung Quốc làm điều đó còn thuận Vệt nam đánh ngụy. Hai nước Việt nam Dân Chủ Cộng Hòa và Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa cùng nhau xâm lược nước ngụy-mà nếu công nhận có tên là Việt nam Cộng Hòa. 

Hai nước Việt Cộng Trung Cộng cùng xâm lược tàn sát Việt Hòa, chia chiến quả. VIỆT CỘNG ĐƯỢC CẢ ĐẤT LIỀN VÀ ĐA SỐ ĐẢO, TRUNG CỘNG CHỈ ĐƯỢC CHIA MẤY ĐẢO XA XÔI NHẤT , NHƯ THẾ LÀ TRUNG CỘNG ĐÃ QUÁ THIỆT, VIỆT CỘNG QUÁ THAM LAM.

Từ lâu đảng và nhà nước đã đòi tôn vinh lính ngụy. Nguyễn Thanh Sơn đã phát biểu công khai đòi công nhận ngụy. 

Sự thật là, ngụy và bảo đại là bù nhìn của quân xâm lược, sự ra đời của chúng vi phạm các hiệp định Việt Pháp 1946 và 1954. Vì thế, không có khái niệm chủ quyền của chúng, và Trung Quốc đánh đảo là đánh của ta, đảo của ta nhưng ta chưa quản lý được vì chiến tranh, đảo của Pháp tạm chiếm của ta, Pháp bán cổ phần chiến tranh đó cho Mỹ.

Sự thật là, ai dám bảo Bảo Đại là yêu nước, ngụy là bảo vệ Tổ Quốc.

Sự thật là, chỉ nói riêng về Biển Đảo, thì Pháp dựng lên bù nhìn bảo đại, đã cho Đài Loan chiến đảo ba Bình từ năm 1946, và các nước khác chiếm các đảo khác cho đến nay. 
Tất cả những điều đó đã được đảng và nhà nước lật lọng đổi trắng thay đen bằng những cuộc họp báo chính thức cấp trung ương. 

Nhấn mạnh lần nữa rằng. Chỉ nói riêng trong vấn đề Hoàng Sa và Trường Sa.NHỮNG TUYÊN BỐ LỚN TRÊN ĐÃ BÁC BỎ-LẬT ĐỔ TOÀN BỘ NỀN TÀNG PHÁP LÝ CỦA VIỆT NAM. 
Nếu như nói rộng ra thì đó là đổi trắng thay đen, LẬT LẠI LỊCH SỬ Ý NGHĨA CUỘC CHIẾN TRANH VĨ ĐẠI CỦA CHÚNG TA, chà đạp lên mồ mả lớp lớp các Liệt Sỹ thiêng liêng của chúng ta.

Trong các buổi họp báo của quan chức cao cấp, đảng và nhà nước liên tục đưa ra những luận điểm từ tổng quan đến phi lý để phát tận gốc rễ và phá nát đến từng chi tiết nền tảng pháp lý của chính nghĩa chúng ta. 

Ví dụ này mình đã đề cập về DongA Doan bên VNH phát tán các luận điểm của chính phủ. Đó là , họp báo cấp cao tuyên bố (đại ý): "Trung Quốc âm mưu biến không tranh chấp thành có tranh chấp". Chúng ta đều biết, toàn bộ vùng biển Hoàng Sa-Trường Sa được quốc tế công nhận là có tranh chấp từ hội nghị San Phrancico năm 1951. Việt nam hiện nay cũng đãk ý nhiều văn bản công nhận sự tranh chấp đó. Ví dụ văn bản tay đôi với Trung Quốc phân định, văn bản nhiều bên quy tắc ứng xử Biển Đông DOC.

Tại sao đến bây giờ đảng và nhà nước đến mức tuyên bố lật lọng lại chính những hội nghị quốc tế lớn và thậm chí là chính những văn bản quan trọng mà chính Việt Nam mới ký kết gần đây. 
À. Nếu như không tranh chấp, thì đương nhiên đất ai người nấy quản lý đúng luật đúng lý. Như vậy tức là TRUNG QUỐC ĐANG QUẢN LÝ HOÀNG SA CỦA HỌ KHÔNG CÓ TRANH CHẤP.
về chi tiết, chúng ta đã có ví dụ của bạn Việt Thường. (có trên tường nhà mình). Mình trích nguyên văn "các chuyên gia, kể cả ông Trần Công Trục phản bác luận điểm của TQ khi áp dụng cách tính từ đảo Tri Tôn là: Theo công ước 1982, đảo Tri Tôn chỉ là bãi cát nhỏ, ko được áp dụng tính vùng đặc quyền kinh tế. Vô hình chung, cách phản bác này đã thừa nhận đảo Tri Tôn nói riêng và Hoàng Sa nói chung thuộc chủ quyền của TQ"
Như mình đã nói chuyện. thủ tướng nguyễn tấn dũng bao cao su sang philippines đã xóc lọ tưng bừng về việc cùng với nước này đi kiện chính phủ trung quốc, tất nhiên dưới sự bảo hộ của Mỹ. Tại sao chúng ta lại liên minh với Philippines đi kiện Trung Quốc.

Philippines là một trong những nước xâm lược biển đảo mạnh nhất. Hiện nay, Philippines vẫn đang tuyên bố chủ quyền với một phần rất lớn biển đảo của ta. Philippines dùng vũ lực xâm lược hai đảo Song Tử Đông và Song Tử Tây của Trường Sa (ngụy thuộc tỉnh Phước Tuy) năm 1968. Năm 1974, ngụy đổ quân đánh chiếm lại Song Tử Tây để tăng khả năng phòng thủ khi Trung Quốc gây chiến ở Hoàng Sa. Do thiếu khả năng hải quân, Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa chỉ có thể tiếp nhận các đảo ngụy đầu hàng trong năm 1975. Đào Song Tử Đông vẫn nằm trong tay Philippnes. 
Bên cạnh đó, chúng ta đã biết đảo lớn nhất Trường Sa là đảo Ba Bình đã bị Pháp cho phép Đài Loan chiếm từ năm 1946. Năm 1970-1971, quân Philippines chiếm một số đảo trong đó có đảo lớn thứ 2 quần đảo là Thị Tứ có diện tích gần 40 ha. Hiện nay Phlippines vẫn đang củng cố căn cứ quân sự trên đảo Thị Tứ. Năm 1975 Philippines xây dựng đường băng khá lớn ở đây. Gần đây, Phlippines đã di dân ra đây để biến đây thành đơn vị hành chính lớn và phát triển kinh tế để chiếm đóng lâu dài. Đến hiện nay (201x), Philippines đưa ra kế hoạch đầu tư lớn cải tạo sân bay, bến cảng, tụ tập đông đảo dân đánh cá và dân định cxuw cũng như phần quân sự.

Vậy tại sao Việt Nam lại liên minh với kẻ xâm lược về biển đảo để kiện chủ nguyền biển đảo.
Vậy, khi làm điều đó-tức là liên minh với Phlippines-để có sự bảo hộ của Mỹ-để đi kiện Trung Quốc về chủ quyền biển đảo, THỦ TƯỚNG NGUYỄN TẤ DŨNG VÀ CHÍNH QUYỀN VIỆT NAM ĐÃ CÔNG NHẬN SỰ XÂM LƯỢC VÀ CHIẾM ĐÓNG CỦA PHILIPPINES TRÊN CÁC ĐẢO LỚN VÀ MỘT VÙNG BIỂN RỘNG LỚN CỦA TRƯỜNG SA, ĐANG TRIỂN KHAI KHAI THÁC QUY MÔ LỚN. 
Những chuyện đó có gì mới đâu. Từ 40 năm qua giống chó già bị đá ra sa mạc vẫn ra rả chửi Việt Cộng bán đảo. trong khi đó chúng đã dâng hai tay cho Đài Loan và Philippines những đảo quý nhất và những vùng biển lớn nhất ở Trường Sa, và chính chúng bắn trộm đồng bọn dâng quần đảo Hoàng Sa.

4o năm qua chó già bị đá ra sa mạc vẫn sủa rằng Kháng CHiến là Nội CHiến, là Miền Bắc Xâm Lược Miền Nam.
Mình vẫn nói, cùng mộc mục đích sống và cách sống, đảng và nhà nước ta sẽ cùng với chó già bị đá ra sa mạc chung một chiến tuyến, một giọng sủa, và thờ chung một chủ.
Cái 981 đã lộ nguyên hình là cuộc đảo chính, đảng và nhà nước ta đã công khai ra rả sủa giọng chó, cầu xin chủ chó viện binh.
Vậy mục đích đi kiện của đảng và nhà nước là có vì biển đảo hay không, hay vì đảo chính, đưa Việt Nam thành một con chó dại cuả Mỹ. Đó là loại chó dại chiến đấu điên cuồng đến chết để chủ được rửa tiền qua quân sự nước ngoài. 50 năm chiến tranh chúng ta đã đánh đuổi những chuyến tầu ma của McNamara chở hàng sang Việt nam bằng giấy = động lực của quân sự nước ngoài kiểu Mỹ, nới những chuyến hàng ma được ký nhận bởi những con chó rẻ tiền nhất dễ bắn bỏ nhất.

Nay, đảng và nhà nước đạp lên mả các Liệt Sỹ mang những chuyến tầu ma đó, cùng 30 năm bom đạn chiến tranh tan nát, trở về Việt Nam. Chúng ta đã có độc lập tự do, nay đảng và nhà nước lại đem chúng ta trở lại làm thuộc địa trong TPP.
Để đàn áp những phản đối trong nước, Trung Quốc đã giúp cho Việt-Mỹ cái vở kịch 981.
Để được tầu giúp cho cái 981 , thì đảng và nhà nước ta đã sủa thuê cho Tầu, mấy tháng qua đã phá tan nát tận gốc rễ chi tiết của các cơ sở pháp lý về chủ quyền biển đảo. Biển đảo của chúng ta không còn cơ sở pháp lý. Và Trường Sa Hoàng Sa đứng trước việc biến mất vĩnh viễn như MH370.
Các bạn đã thấy những Thái Lan, Philippines, Ai Cập,Ucraina. Đó là những nước được Mỹ viện trợ quân sự nuôi quân đội. Khi cần, quân đội tay sai Mỹ có thể: vô hiệu hóa bạo lực nhà nước làm xã hội náo loạn, bắt toàn bộ chính phủ giải tán chính quyền, và tổ chức chiến tranh phát xít đàn áp tàn sát nhân dân như ở Ucraina.
Chúng ta từ lâu đã hỏi mua vũ khí Mỹ.
Khi đảng và nhà nước bị đào thải, đảng và nhà nước cùng đường, thì đảng và nhà nước sẽ bán chúng ta làm thức ăn cho thực dân ăn thịt, đổi lại đảng và nhà nước được đế quốc bảo hộ.

Chúng ta được ăn thịt từ lâu rồi, từ rất lâu chúng ta đã được đem lên bàn tiệc của thực dân và mại bản, cướp nước và bán nước. Cái Vinasat mua đắt gấp 12 lần thường, chúng ta đang bù lỗ cho điện gió GE của Mỹ để Mỹ được đốt bình quân carbon gấp 15 lần ta....
Nhưng chúng ta mới được chế biến thành các món khai vị nhấm nháp, vào TPP chúng ta sẽ được tham gia các món ăn chính cung cấp dinh dưỡng chính cho chủ của chúng ta.
Các bạn sẽ hỏi tôi, Bộ Đội Cụ Hồ sẽ tàn sát nhân dân như Ucraina hay là sao ?
À vâng, cảnh sát biển đó, từ đầu đến chân, từ máy tầu đến loa đó, được trang bị đồ Mỹ chỉ trừ khẩu súng Do Thái Tavorr-21. Đó là bản M16 Israel lắp ráp, phải dùng súng đó vì Mỹ vẫn cấm vận vũ khí sát thương với Việt nam, Mỹ cấm vận vì súng Mỹ chỉ bán cho chó - và Việt nam trước đây chưa hoàn toàn là chó. Nay thì đảng và nhà nước đang công khai quỳ xin Mỹ bỏ cấm vận đó.
Như thế, đảng và nhà nước đã xây dựng hoàn chỉnh một lực lượng vũ trang chó Mỹ. Chúng sẽ nhận trách nhiệm bắt giữ chính phủ Thái Lan hay tổ chức chiến tranh quy mô lớn tàn sát nhân dân như Ucraina, bỏ tù các tổng thống và tổ chức bầu cử lại như Ai Cập.
Có một bạn tỏ ý lo lắng chiến tranh. Mình phì cười. Khi nào còn thấy cảnh sát biển ngoài đó thì chúng nó chỉ phun nước tắm nhau. Cảnh sát biển toàn con ông cháu cha. Chúng nó tắm nhau ngoài đó để lấy điểm "đã trực tiếp qua chiến đấu". Các bạn không ở trong lực lượng vũ trang không biết cái điểm đó nó to như thế nào, nó giúp ai có nó cả đời được lên quân hàm nhanh và được ưu tiên được đi học hành làm mầm lãnh đạo.

vâng, đám chó dại tay sai Mỹ đó đang được nuôi trồng làm mầm lãnh đạo, chúng là hàng tuyển từ tầng lớp giun sán giòi bọ đang hút máu các bạn.
Và cả cái tầu cảnh sát biển chuẩn dân sự bán giá quân sự, cũng như các tầu kiểm ngư, tầu cá vỏ sắt.... đều là những chương trình tiến hành bằng độc tài tài chính, phá hủy tự do cạnh tranh kinh tế, xây dựng đám chó lợn tay sai trùng thành của Mỹ bằng cách tiêu diệt phần kinh tế còn lại.
Bên tầu thì chính cái mô hình nuôi chó đó làm mẫu cho ta. Nhưng tầu nuôi chó tầu, chó tầu tay sai người tầu. Còn chúng ta là tay sai Mỹ.

Đến đây thì các bạn đã biết những gì mà bài báo trên RIAN viết là đại ý đúng, đó là chúng ta cùng một giuộc với Ucraina hay Philippines. Đo là những con chó dịa điên cuồng cắn nhau đến chết để chủ rửa tiền qua quân sự nước ngoài. Nhắc lại, rửa tiền qua quân sự nước ngoài là nền tảng của chính trị Mỹ, cái nền đó đói thì chính trị Mỹ đổ.

Nhiều bạn vẫn còn ảo tưởng Nga Trung ký hiệp định là vì Nga bị vây ở Ucraina hay Nga phản Việt Nam. Vãi linh hồn cái đầu lợn của các bạn. Cái đường ống ấy làm cả chục năm nay và mới khánh thành năm ngoái, chương trình năm nay ký đã chuẩn bị từ lâu. Chỉ có thể là cái 981 tổ chức khéo đúng cao trào vào lúc Nga-Trung ký chứ không ngược lại. 
Các bạn đừng tưởng các bạn là hạt bụi đáng kể trong con mắt các siêu cường, các bạn là loài chó rẻ tiền.
Cái rút ra là, các bạn hãy điểm mặt những ai sủa về bài báo đó, những báo nào ở Việt nam sủa, thì các bạn đánh dấu đó là chó dại bán nước sủa thuê của đảng chó Mỹ.

Để kết thúc thì mình nhắc lại "định luật vùng đệm"

Việt nam-Trung quốc, và Pakisstan-Ấn Độ, Thổ Nhĩ Kỳ và Rumania với EU, Gruzia với Nga, là những nước cùng một nhóm. Những nước đó ở cạnh những nền kinh tế lớn, chênh lệch mức sống quá cao, hoặc / và tốc độ phát triển của những nước lớn nhanh.

Nếu những nhà nước ở cạnh như thế tốt, thì họ có nền kinh tế vững vàng và phát triển nhanh như Triều Tiên hiện nay, hoặc Hồng Công, Đài Loan, Hàn Quốc, Singapore.... trước đây.
nhưng nếu như các nước ở cạnh mà thối nát. Thế thì, một thời gian rất dài các nhà nước ở cạnh thối nát thoải mái, mà kinh tế vẫn dặt dẹo tiến lên vì cơm thừa canh cặn chảy sang. Điều đó dẫn đến việc không cần những áp lực để trau dồi nhà nước. Trong một thời gian dài nhà nước của những nước ở cạnh sẽ thối nát đến mức khủng khiếp.
Ngay bây giờ, chúng ta đang giống như Thổ Nhĩ Kỳ. Thực dâm ôm tiền bong bóng ra đi, trong khi đó đảng và nhà nước một lòng ôm đít chủ đợi "giải cứu bất động sản", ví như riêng thủ đô Ankara có hơn 6 trăm ngàn căn hộ bán ế. Đến mức đảng và nhà nước một lòng ôm tình đồng chí với phỉ ăn thịt người tươi bên Syria. Bất chấp rằng, EU đình đi đình lại tiến trình đàm phán ra nhập.
Tương lai gần-đã chớm bắt đầu, chúng ta như Pakistan, đảng và nhà nước xếp hàng quỳ gối ở Thiên An Môn, dâng sổ đỏ hà Nội Sài Gòn, cầu xin Tầu Khựa cầm cố lấy tiền trả nợ những năm tháng liếm đít Mỹ. Thế thì đòi Hoàng-Trường làm cái gì. Các bạn nợ bao nhiêu rồi các bạn biết không, và ông chủ Mỹ Nhật của các bạn đã nợ bao nhiêu các bạn có biết hay không.
Sau đó sẽ tiến đến bước Gruzia và Rumania. Một phần ba dân số các nước này đã phải bỏ nước ra đi theo quy luật chọn lọc khắc nghiệt. Rồng Tiên chỉ còn lại bã đào thải.
Mình nhắc lại rằng. Toàn bộ biển đảo đông Á chó dại là một vở kịch lớn, cái 981 chỉ là một màn nhỏ. 
Cái vở kịch đó là cái cọc cứu đuối cuối cùng Trung Quốc ném cho nền tảng chính trị Mỹ. Tức là Trung Quốc đã nắm yết hầu chính trị Mỹ. trung Quốc nhốt chó của họ lại không cho gây hấn, là chính trị Mỹ đổ. Cái đó chỉ còn 2-3 năm nữa.
TG: Huy Phúc

Kính gửi thầy Cương (Phó giáo sư Văn Như Cương)

Thầy chưa bao giờ dạy em môn văn. Nếu thầy mà chấm thi văn cho em câu hỏi này, thì em xin làm văn như sau.
Thưa thầy, bài văn này thầy chấm em được mấy ạ.
Kính thưa....

Kính gửi...
Kính các loại kính.....

Để xác định thái độ đúng đắn của mỗi công dân, mỗi học sinh, mỗi sinh viên... về sự kiện hải Dương Thạch Du 981 - thứ hay được đảng và nhà nước gọi xằng là HD-981, thì mỗi người phải nhìn về quá khứ, để biết chân tướng sự việc. Và đương nhiên "thái độ" của mỗi học sinh sinh viên luôn gắn liền với sự lựa chọn tương lai của họ.
Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa của Việt nam năm 1974, nhưng không phải là nước đầu tiên phát động phong trào xâu xé hai quần đảo của Việt Nam.
Sự việc bắt đầu từ khi Pháp và các bù nhìn ngụy cho phép Đài Loan chiếm đóng đảo lớn nhất của Trường Sa, là đảo Ba Bình, từ năm 1946 cho đến nay. Đảo Ba Bình là đảo lớn nhất của Trường Sa.
Philippines phát động xâm lược quy mô lớn từ năm 1968. Ban đầu họ xua quân đánh chiếm hai đảo Song Tử. Đảo Song Tử Tây được quân ngụy chiếm lại năm 1974, nhân quân Philippines chủ quan, để củng cố thế phòng thủ, sau cuộc tấn công TQ vào Hoàng Sa. Còn lại Song Tử Đông vẫn được Philippines chiếm đóng cho đến nay.
Tiếp. Từ năm 1970, Philippines xua quân đánh chiếm đảo Thị Tứ lớn thứ 2 trong số các đảo Trường Sa, diện tích 36 ha, lớn hơn tổng diện tích tất cả các đảo Việt nam có ngày hôm nay. Gần đây, Philippines thực hiện kế hoạch củng cố căn cứ quân sự và di dân ra đảo Thị Tứ để mưu tính chiếm đóng vĩnh viễn. Cùng đợt 1970, Philippines chiếm đóng các đảo và tuyên bố chủ quyền với một nửa quần đảo Trường Sa.
Như vậy, trong thời gian xảy ra sự kiện 981, có hai điểm lớn được ỉm đi. Đó là kế hoạch củng cố chiếm đóng lâu dài Thị Tứ, và tổng thể sự xâm lược của Đài Loan-Philippines. Nhìn lại quá khứ thì năm 1974, khi đánh chiếm Hoàng Sa, Trung Quốc chỉ là theo đuôi Đài Loan và Philippines. Đài Loan và Philippines đều là tay chân của Mỹ.
Bất cứ ai cũng có thể so sánh việc giàn khoan Hải Dương Thạch Du 981 khoan ở ngoài biển, và kế hoạch củng cố chiếm đóng vĩnh viễn một hòn đảo khá lớn.
Về dân sự. Ai cũng biết, mỗi hòn đảo có lãnh hải 12 hải lý và đặc quyền kinh tế 200 hải lý xung quanh, Thị Tứ-Song Tử Đông... và mỗi đảo... đều có đến 4 vạn hải lý vuông mỏ dầu mỏ cá, chứ không chỉ là một vài cái lỗ khoan. Về quân sự, đương nhiên Thị Tứ là tầu sân bay không thể đánh chìm, khống chế toàn bộ Trường Sa.
Như vậy, thưa thầy, "thái độ" tự nhiên của mỗi công dân có hiểu biết là: tại sao đảng và nhà nước quá thiên lệch trong "thái độ" với hai hướng bị xâm lược. Ở hướng đảo thật vĩnh viễn thì ỉm đi, ở hướng ngoài biển tạm thời thì ồn ào.
Nếu suy nghĩ sâu hơn các diễn biến 981, thì có thể quan sát việc thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sang Philippines, chủ yếu vì 981. ở đây, Việt Nam đã cùng Philippines ra tuyên bố đồng thuận trong vấn đề biển đảo, cùng nhau đoàn kết dưới sự bảo trợ của Mỹ. Nhắc lại, Đài Loan và Philippines đều là tay chân Mỹ. Hai nước Việt-Phi thống nhất pháp lý để cùng nhau đi kiện Trung Quốc.
Như vậy, ở chuyến thăm Philippines của Nguyễn tấn Dũng, Việt nam và Philippines đã đồng thuận về pháp lý các vấn đề biển đảo, điều kiện tiên quyết để hai nước cùng nhau đi kiện Trung Quốc.
Như vậy, Việt nam và Philippines sau chuyến thăm của TTg Nguyễn Tấn Dũng, đã công nhận trên khung pháp lý kết quả xâm lược của Philippines, và chủ quyền của Phi với một nửa quần đảo Trường Sa.
Về 981, đến giữa tháng 8 giàn khoan này sẽ về, mặt này như thế là sóng yên biển lặng, chỉ còn mặt Thị Tứ nói trên.
Như vậy, sau khi 981 rút về thì kết quả duy nhất về mặt biển đảo là : Việt nam công nhận trên khung pháp lý kết quả xâm lược của Philippines, và chủ quyền của Phi với một nửa quần đảo Trường Sa.
Là một công dân, cách "bày tỏ thái độ" đúng đắn nhất của em là : Trung Quốc đã giúp Mỹ và các tay sai thông qua vụ giàn khoan Hải Dương Thạch Du 981, qua đó các tay sai Mỹ tiếp tục quá trình xâm lược Trường Sa bằng một bước rất dài - rất vững chắc, quá trình xâm lược này liên tục từ năm 1946.
Không dễ gì quân xâm lược Philippines có được kết quả đó - mà không tốn nửa viên đạn. Tất cả chỉ có thể có bởi chủ ý bán nước theo đuôi Mỹ của Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng. Tất cả những kẻ bị chính trị đào thải, bị cùng đường, đều tìm đến sự bảo trợ của đế quốc Mỹ, và đương nhiên đánh đổi bằng thức ăn cho thực dân Mỹ.
"Thái độ" của em với việc ồn ào lên quanh tướng Thanh, rằng đó là tiếng chó dại sủa át đi cái sự thật bán nước của Dũng, được thực hiện bằng hệ thống truyền thông loa chó trong tay Dũng.
"Thái độ" của em về cuộc sống riêng của em là: thôi thôi thôi, ông Dũng ông Thanh sống được mấy nả, đời em còn dài, em xin phép các ông và Thầy em bye bye Tổ Quốc Rồng Tiên, em đi du học tính cách làm công dân một ông thủ tướng khác. Đằng nào xứ Rồng Tiên cũng bị tằm ăn dâu gặm hết, em đi sớm em nhàn sớm. Vâng, thưa thầy, em xin xung phong làm tiên phong chấp nhận vất vả hy sinh, em đi đây.
Dạ. "Ngắn" không phải là con số, nên em tạm kết trên. Nếu các thầy chưa coi kết trên là không "ngắn", thì mời các thầy xơi tiếp văn em dưới đây ạ.

Khi em định bán nhà đi du học thì bố em gàn: "con hãy suy nghĩ cho kỹ". Vâng, đây là "suy nghĩ kỹ", cùng là lời nói trong tâm can em-chứ không chỉ là thái độ ngoài da.
Ý ông bô em - vốn vô lễ nên em toàn gọi thế- "bô" chứ hem phải "bố" - là em nên tính cách học hành làm ăn ở nhà, (ông ấy tính em sẽ đấm bóp ông ấy sau này, có thể là làm mối dì cho ông ấy nữa). Dưng mà ý em là: ở nhà về làm ăn run lắm, như sau.
Năm 2012 chưa xa. Năm xưa ấy, kinh tế Việt nam gục ngã vì bong bóng đất. Lãi ngân hàng lên 20. Lãi ngân hàng đuổi theo hai ngành công nghiệp kinh khiếp là "sản xuất tiền từ giấy" và "sản xuất đất hàng hóa từ nguyên liệu đất thổ canh". Đến mức các nhà máy thà gửi vốn vào ngân hàng ăn lãi còn hơn rất nhiều tổ chức sản xuất, sản xuất chết.
Mới 2 năm, giá chung cư chưa hạ đến đáy 7m, đảng và nhà nước đã vặn hết gas máy in tiền với các gói "trợ bất động sản" 30-50-100 ngàn tỷ.
Nay có 981 lại thêm "Gói mua dầu ăn 981 thông ass ngư nghiệp" 10 ngàn tỷ.
Mới có 2 năm vết tử thương chưa làm da non thì đã lại thổi bong bóng.
Đương nhiên, khủng hoảng kinh tế liên tiếp không lối thoát sẽ tất yếu dẫn đến khủng hoảng chính trị và .... abc xyz, nói ra thì "húy", các Thầy Cô tự hiểu.
Và đương nhiên, mọi trính chị bị đào thải sẽ phản ứng chống lại sự đào thải. Phản ứng thông dụng nhất là tập quyền hóa - độc tài hóa - độc quyền hóa , tức là chém giết các đồng chí trung ương chóp bu để thu nhỏ bộ chính trị cùng giảm bớt các ông chủ ngân hàng, để dồn quyền và tiền vào cúp vô địch.
Tức là vòng chung kết.
Mọi vòng chung kết đều sống còn quyết liệt, nên các đồng chí đều cầu ngoại viện. Có đồng chí trên bộ chính trị cầu xin Trung Quốc, có đồng chí cử người sang Nhật, sang Nga, và có đồng chí dựa lưng vào Mỹ. Nói một cách đơn giản là, đảng ta cùng đường về chính trị, thì đảng ta bán nước ta cho thực dân ăn thịt, đổi lại đảng ta được đế quốc bảo hộ.
Liền trước 981 trung ương thay 3 lãnh đạo các ngành Dệt-may, Than và Dầu-khí. Đó là 3 ngành nhậy cảm nhất với TPP của Mỹ. Sự chống đối sống còn "đảng và nhà nước chết hay kinh tế chết" bỗng nhiên nhạt nhòa chả ai nói đến vì 981.
Như đoạn 1 trên, TTg Nguyễn Tấn Dũng dâng cho tay sai Mỹ-tức là dâng cho Mỹ- một nửa quần đảo Trường Sa, với một cái tầu sân bay không bao giờ chìm.
Tự nhiên Nga Lợn ngu hơn lợn viết một bài báo trên RIAN, làm nổi cơn chó dại rầm trời của vtc và hơn 20 quân đoàn chó dại trong tay nó. Nửa thế kỷ nuôi em đã được đổ bỏ bằng - chỉ bằng một bài báo ra rất đúng lúc.
Sự độc tài bao giờ cũng có nòng cốt là vũ trang, ông Dũng cần lực lượng vũ trang Mỹ nuôi. Ví như Thái Lan , Philippines, Ai Cập, Ucraina... Lực lượng vũ trang (LLVT) Mỹ nuôi đó bình thường sẽ vô hiệu hóa bạo lực nhà nước, biến xã hội thành đại loạn, "thiên hạ đại loạn ta đại trị". Sau đó LLVT sẽ "đại trị" bằng cách bắt giam toàn bộ chính phủ, giải tán quốc hội, phế truất tổng thống... Và sau cùng, LLVT Mỹ nuôi sẽ đàn áp tàn sát nhân dân, khủng bố trắng. Và LLVT sẵn sàng tiến hành chiến tranh tổng lực chống lại nhân dân cũng như mẹ đẻ.
Lực lượng cảnh sát biển cưỡi tầu CSB, không phải là tầu chiến nhưng lại bán với giá tầu chiến. Tầu CSB lắp máy Mỹ loa Mỹ pháo Mỹ đèn Mỹ.... Trên tầu CSB có cản sát biển mặc quần áo rằn ri Mỹ đội mũ nồi xanh Mỹ. Chỉ có khẩu súng Tavor-21 là bản M16 Mỹ nhưng sản xuất ở Israel. Đó là vì "cấm vận vũ khí sát thương". Nay có 981 bỏ cấm vận vũ khí, thì đương nhiên cảnh sát biển sẽ từ đầu đến chân từ cái đến nước là Mỹ.


Vì vậy "thái độ" của em là phát biểu sau, coi là phụ lục cũng được

Cái vụ "Hải Dương Thạch Du 981" năm 2014 mà một màn nhỏ ấn tượng không lớn của đại kịch "Biển Đảo Đông Á Chó Dại". Nó chỉ là cái kịch mà chính quyền Trung Quốc nuôi dưỡng phái diều hâu bên Mỹ. Trong đó Việt Nam là một phụ phẩm, trong hoàn cảnh đó, Việt Nam thối nát đã tự biến mình thành thức ăn của chó dại Mỹ. ( Hải Dương Thạch Du 981 ; Hai Yang Shi You 981 ; 海洋石油 981 )
Tại sao Trung Quốc lại kiên trì quan hệ với phái diều hâu Mỹ. Từ trước quan hệ này đã tồn tại, nhưng gần đây nó nó biến chuyển , vẫn là các vai diễn cò ke duy trì xung đột quân sự, nhưng mục đích thì biến chuyển. Trước đây, phái diều hâu bên Tầu né tránh "giảo thố tử tẩu cẩu phanh", nhưng gần đây, thì duy trì xung đột quân sự là bóp chết Mỹ.
Nền tảng chính trị Mỹ là rửa tiền qua quân sự nước ngoài. Ví như McNamara có nói đến những chuyến tầu ma chở hàng sang Việt nam bằng giấy, được ký nhận bởi các "tay chân" rẻ hơn bèo và sẵn sàng được bắn bỏ. Từ đó phát triển lên các căn cứ ma ở Iraq dưới thời vệ tinh. Số tiền rửa đó được chi trả cho nhiều vấn đề, từ các "đối tượng chính sách" làm trong các công ty ma, đến giáo dục biến trẻ con thành chó dại từ sơ sinh, các bầu cử Mỹ chế tạo và buôn bán vua quan Mỹ, NGO là các công ty xuất khẩu chính trị, những ông trùm kếch sù của mafia chính trị-quân sự Mỹ, cho đến đám "trung lưu" giun sán giòi bọ....
Đương nhiên chính trị kiểu đó là hút máu kinh tế Mỹ vô tội vạ. Iraq Afghan đã làm Mỹ khụy gối, chưa và có thể là không bao giờ đứng dậy nổi.
Ở Mỹ, không chỉ quân sự nước ngoài là ngành rửa tiền lớn duy nhất. Có cả vũ trụ NASA, điện hạt nhân Westinghouse, khối dầu-khí, và bong bóng đất... Nhưng quân sự nước ngoài là rửa tiền lớn nhất, dễ bùng phát lớn nhất, dễ ứng phó với các tình huống chính trị mạnh nhất.
Nền tảng chính trị quái gở đó được hình thành từ sự hoang dại của Mỹ. Đến ww1, Mỹ vẫn không có quân đội và ngân sách quân sự, các hoạt động vũ trang Mỹ đến lúc đó vẫn là lính đánh thê và dân quân mạnh ai nấy mua trang bị . Anh-Pháp đã sử dụng sự hoang dại về chính quyền đó, dùng tiền vàng câu bằng các hợp đồng mua vũ khí, biến Mỹ thành quái thai, cống hiến sinh mạng con em Mỹ, cống hiến ngân sách Mỹ.... cứu Anh-Pháp. Sau ww2, những công ty quân sự đó trở thành khổng lồ và cai trị Mỹ với thời đại Hoover bàn tay sắt-máu.
Gần đây, phái diều bên Mỹ bại trận. Chiến tranh kiểu Bush bại ở Iraq Afghan. Chiến tranh kiểu Obama thì không một nhà nước nào đổ trong Mùa Xuân Ả Rập lại không phải USA'dog. Chính vì thế, quân sự nước ngoài có thể dừng, nguồn tiền nuôi nền tảng chính trị Mỹ có nguy cơ bị cắt, chính trị Mỹ có thể sụp đổ.
Không riêng Trung Quốc, mà cả BRICS từ lâu đã khéo léo sống chung với phái diều hâu bên Mỹ. Họ quăng cho phái diều ấy nhiều cái phao cứu đuối. Nhưng Biển Đảo Đông Á là cái phao cuối cùng. Vì thế, Trung Quốc nắm yết hầu nền tảng chính trị Mỹ, nếu họ nhốt chó dại của họ lại không cho gây hấn thì chính trị Mỹ đổ-nhưng đó chưa phải là cái Trung Quốc cần lúc này.
Hiện nay, dư luận trong nước đang không hiểu 981 đang làm cái gì, có mục đích gì... Nhìn chung, nó vẫn là vở kịch ủng hộ Diều Mỹ, đẩy chính trị Việt Nam tiến về phía Mỹ. Và cụ thể hơn ở màn này , màn 981 là cú đá tụt Việt Nam vào thuộc địa TPP. Hải Dương Thạch Du 981 là cuộc đảo chính ngoạn mục của chó dại Việt Nam, chính xác hơn là đảng - nhà nước Việt Nam lột xác hiện nguyên hình trong một cao trào chó dại.
Tất cả các nước thối nát theo Mỹ đều suy yếu. Bên châu ÂU thì "gói kích cầu" kiểu Mỹ đã bị thua trước "thắt lưng buộc bụng" kiểu Đức. Và tất nhiên, BRICS đang chiếm đoạt các ngôi bá chủ kinh tế toàn cầu, nên họ làm suy yếu những kẻ bị họ đoạt ngôi, là điều dễ hiểu. GDP Ấn Độ đã vượt Nhật Bản. GDP Nga theo nhiều cách tính kém Đức, nhưng điều đó là tính linh tinh, wb và imf trước khi áp dụng cách tính linh tinh đó, thì đầu năm 2013 đã cho thấy Nga đã vượt Đức. Kim ngạch ngoại thương và công nghiệp Trung đã vượt Mỹ, GDP Mỹ còn cao vì các giá trị ảo, chủ yếu là máy in tiền và bong bóng đất.
Kỷ niệm Điện Biên Phủ 1954 quân ta duyệt binh quần áo rằn ri đội mỹ nồi xanh cầm súng Mỹ, không có AK. Các cán bộ cao cấp từ đầu năm đã đòi tôn vinh chính quyền ngụy. Tầu cảnh sát biển ra diễn kịch ngoài 981 mang máy Mỹ pháo Mỹ súng Mỹ quần áo Mỹ....
Việt Nam đã biến thành con thiêu thân, thành tên lính đánh thuê, đánh nhau điên cuồng, để chủ rửa tiền qua quân sự nước ngoài, cũng như Việt nam sẽ được hút máu bởi TPP. Trong thuộc địa TPP, Việt nam sẽ phải trả "sở hữu trí tuệ" là công cụ hút máu thuộc địa kiểu mới, ví dụ như súng AK mà Nga bán ở Mỹ là sai vì bên Mỹ đã đăng ký toàn bộ patent AK.
Với bản chất như vậy. Vấn đề 981 tự nó trước cuối tháng 8 sẽ xẹp, vì nó chỉ là một màn kịch, ở đó không có dầu hay băng metan. 981 nó xẹp khi nào chỉ lệ thuộc vào thái độ Mỹ, mà thực chất là lệ thuộc vào tốc độ bán nước cho Mỹ của Việt Nam.
"Thái độ" của em là như vậy. Bề ngoài là bán nhà đi học, nhưng thực chất là di cư. Chúc các Thầy ở lại thọ lâu, vui vẻ với lão bô em và ... đảng ta.
Tác giả: Huy Phúc - Người khẳng định học thuyết chủ nghĩa chó dại

Thứ Ba, 10 tháng 6, 2014

Những điểm yếu của Việt Nam trong vấn đề kiện tụng

Tác giả: Nhân Tuấn Trương
Dư luận gần đây, trên báo chí hay trên mạng internet, cho rằng cần phải kiện Trung Quốc về giàn khoan 981. Vấn đề là ta có thể kiện TQ về việc gì ? Nếu dựa vào các công bố của các học giả VN, trước hay trong những ngày gần đây, (đặc biệt là của Quĩ Nghiên cứu Biển Đông), nhắc trường hợp Phi kiện TQ để thúc đẩy VN làm tương tự.

Theo tôi, nếu VN làm như vậy, sác xuất thắng kiện là vô cùng nhỏ.

Phi kiện TQ ra Tòa Trọng tài Thường trực (PCA) gồm mười điều. Một số điểm chính : yêu sách đường 9 đoạn (là không phù hợp với luật biển), về quyền chiếm hữu các cấu trúc địa lý lúc chìm lúc nổi ở trong hải phận của Phi, về việc chiếm đóng và xây dựng trên các bãi lúc chìm lúc nổi, về hiệu lực của các bãi đá, về quyền tự do hàng hải v.v…

Nếu VN kiện, xem lại danh sách bảo lưu của TQ năm 1996 ở LHQ, nếu không lầm thì VN sẽ chỉ có thể kiện TQ (ở Tòa trọng tài theo phụ lục VII của công ước về Luật Biển 1982, hay một Tòa khác),về việc mâu thuẩn của hai bên do cách diễn giải khác nhau về hiệu lực các đảo thuộc Hoàng Sa. Điển hình là đảo Tri Tôn mà phía VN gọi là « cấu trục địa lý » lúc chìm lúc nổi.

VN không thể kiện về hiệu lực « đường chữ U » vì vị trí giàn khoan 981 nằm trong vùng chồng lấn giữa các đảo Hoàng Sa và thềm lục địa Việt Nam (trong khi TQ chủ trương HS thuộc chủ quyền của họ). VN cũng không thể kiện về việc TQ đã chiếm hữu các cấu trúc địa lý (lúc chìm lúc nổi) nằm trong hải phận kinh tế độc quyền (ZEE) của mình. Các cấu trúc này, nếu có, cũng nằm trong vùng kinh tế độc quyền của các đảo Hoàng Sa.

VN cũng không thể kiện TQ do việc tranh chấp chủ quyền quần đảo Hoàng Sa (do TQ bảo lưu không chấp nhận giải quyết tranh chấp chủ quyền bằng trọng tài quốc tế).

Nếu có thể xúc tiến việc kiện (theo kiểu của Phi), thì VN, hoặc yêu cầu Tòa tuyên bố các đảo Hoàng Sa quá nhỏ, không được hưởng qui chế đảo (theo định nghĩa của điều 121 Luật Biển 1982), chúng chỉ có tối đa lãnh hải 12 hải lý mà thôi ; hoặc yêu cầu Tòa giải thích về hiệu lực « đảo » của các đảo Hoàng Sa.

Kiện như vậy Việt Nam có thể bị Estoppel.

(Đại khái theo nguyên tắc luật học này, người ta không thể nói (hay làm) ngược lại những gì đã chủ trương trước kia.)

Theo tuyên bố của chínhphủ CHXHCNVN ngày 12-5-1977, điều 5 qui định : « Các đảo và quần đảo thuộc lãnh thổ Việt Nam ở ngoài vùng lãnh hải nói ở Điều 1 có lãnh hải, vùng tiếp giáp, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa riêng như đã quy định trong các điều 1, 2, 3, và 4 của Tuyên bố này ».
Các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là các quần đảo « ở ngoài vùng lãnh hải » theo qui định ởđiều 1, nên mặc nhiên chúng có vùng (ZEE) 200 hải lý (theo điều 3).

Nội dung điều 6 của Tuyên bố 12-5-1977, cho thấy VN có ý định sẽ điều chỉnh các điều khoản trong tuyên bố này để phù hợp với luật quốc tế.
Vấn đề là VN chưa bao giờ làm việc này một cách công khai (để phù hợp với bộ Luật Biển 1982).

Trên thực tế một số đảo ở Hoàng Sa và Trường Sa hội đủ các yếu tố « đảo » theo điều 121 (có ngườis inh sống, có nền kinh tế tự túc…) của Luật Biển 1982. Mặt khác, nhiều trường hợp phân định ranh giới biển, các quốc gia cho phép các đảo rất nhỏ, thậm chí không có người ở, vẫn được hưởng hiệu lực như trên đất liền. Một số nước như Nhật, Pháp… đều chủ trương các đảo của họ, dầu chỉ là một hòn đá nhỏ xíu nổi lên mặt nưóc, có đầy đủ hiệu lực.

Án lệ của CIJ Jan Mayen –Groenland (Đan Mạch – Na Uy) 1993 cho thấy đảo Jan Mayen rất nhỏ so (và không có người ở thường trực) so với tầm mức như là một lục địa của đảo Groenland (tương tự đảo Bạch Long Vĩ của VN và Hải Nam của TQ trong Vịnh Bắc Việt), nhưng quyết định của Tòa (dựa trên công ước về Biển 1958 vì luật Biển 1982 chưa hiệu lực), là đảo Yan Mayen có hiệu lực tương tự như đảo Groenland.

Bây giờ VN có thể yêu cầu Tòa tuyên bố ngược lại chủ trương của mình trước đó, là các đảo này quá nhỏ, không thể gọi là đảo theo định nghĩa của điều 121 ? Chỉ vì TQ đã quản lý quần đảo HS ?

Do mâu thuẩn lập trường, nguy cơ VN bị Estoppel rất lớn. Việc tòa bác đơn, đồng nghĩa với việc TQ có thể đòi hỏi hiệu lực các đảo HS thế nào cũng được. Điều quan trọng hơn, Tòa mặc nhiên nhìn nhận các đảo này không thuộc chủ quyền của VN.

Nếu VN yêu cầu Tòa giải thích hiệu lực các đảo Hoàng Sa. Hồ sơ VN cũng có thể bị bác, vì hai bên VN và TQ, dầu không đồng ý với nhau mọi điểm do tranh chấp về chủ quyền HS, nhưng đã có một điểm chung về « hiệu lực các đảo » Hoàng Sa. Làm sao anh có thể yêu cầu tòa xử một vụ mà hai bên, nguyên và bị, đã đồng ý với nhau về kết quả ?

Do đó, người viết cho rằng cần phải gạt bỏ các đề nghị mang tính hấp tấp. VN cần một chiến lược pháp lý đã được kết tinh trong một quá trình nghiên cứu và suy nghĩ lâu dài. Kiện để thắng chứ không phải kiện để thua (hay có nguy cơ thua), như các đề nghị mang tính « mì ăn liền », hời hợt.

Lối thoát của VN, nếu chủ trương theo hướng « phân chia vùng biển » như hiện nay (của các học giả VN), cũng có thể thực hiện được. Chìa khóa của mọi vấn đề để VN không bị thiệt hại, là VN phải cương quyết khẳng định chủ quyền của mình ở Hoàng Sa. Muốn làm được việc này, VN cần phải làm rõ lập trường về « một quốc gia Việt Nam » trong khoản thời gian 1954-1973. Tất cả để chứng minh VN có danh nghĩa chủ quyền ở HS.

Trên quan điểm đó (VN có chủ quyền ở HS không thể phản bác), VN có thể chủ trương việc phân định vùng biển « ngoài cửa vịnh Bắc Việt » (tức trong vùng có giàn khoan 981) là nối tiếp với việc « phân định trong vịnh Bắc Việt ». Hai bên có thể áp dụng công ước đã ký tháng 12 năm 2000 về hiệu lực các đảo để làm nền tảng. (Tương tự việc VN và TQ cùng đồng ý lấy các công ước Pháp-Thanh 1887 và 1895 làm nền tảng để phân định lại biên giới năm 1999).

VN có thể dẫn các án lệ C.I.J tranh chấp lãnh thổ và phân định hải phận Colombie-Nicaragua 19-11-2012, cho thấy các đảo của Colombie không được tính trọn vẹn hiệu lực. VN cần nhấn mạnh về nội dung Luật Biển 1982 và các nguyên tắc « công bằng -équitabilité » cũng như « tỉ lệ - proportionnalité » đã được áp dụng rộng rãi trong các vụ phân định biên giới biển. Tức là đường biên giới biển được điều chỉnh theo tỉ lệ (chiều dài bờ biển hai bên) và sao cho diện tích hai bên được tương đồng (équitabilité). VN có thể dẫn các án lệ (về nguyên tắc công bằng và theo tỉ lệ) như các vụ C.I.J, Jamahiriya arabe libyenne/Malte 1985, Délimitation maritime en mer Noire (Roumanie c. Ukraine) C.I.J. 2009, Golfe du Bengale, TIDM, 14-3-2012…

VN đã chấp nhận phân định lại Vịnh Bắc Việt bằng luật Biển 1982 cùng với các nguyên tắc « công bằng- équitabilité » và « tỉ lệ - proportionnalité ». Việc này đã làm cho VN thiệt hại trên 11.000km² biển (so với đường phân chia theo công ước 1887).

VN chủ trương các đảo nhỏ ven bờ không có hiệu lực, (mà các đảo này hầu hết lớn hơn các đảo HS). Ngoài ra còn có đảo Bạch Long Vĩ và đảo Cồn Cỏ (các đảo này lớn hơn và đông dân hơn đảo Phú Lâm rất nhiều), các đảo này chỉ có hiệu lực rất giới hạn.

Vì vậy không thể cho cácđảo Hoàng Sa nhiều hiệu lực hơn đảo Bạch Long Vĩ (và Cồn Cỏ) được.

Nếu phía TQ một mực không rút giàn khoan về, trong chừng mực Hiệp định phân định Vịnh Bắc Bộ tháng 12-2000 đã bị vi phạm. VN có thể vịn vào các nguyên tắc đã qui định trong « Convention de Vienne sur les droits des Traités 1969 », cho rằng phía TQ đã vi phạm Hiệp định Phân định vịnh Bắc việt tháng 12-2000. Từ đó, theo các qui tắc hướng dẫn, để đưa TQ ra một tòa trọng tài.

Dĩ nhiên, VN còn nhiều lối thoát khác, có lợi hơn, tác giả sẽ trình bày sau. Bài này người viết chỉ đưa ra cái nhìn của mình đối với các « nghiên cứu », các « đề nghị » của các học giả VN, nhất là nhóm học giả thuộc « Quĩ Nghiên cứu Biển Đông ». Vì lo ngại rằng không khéo, VN sẽ bị sụp bẫy pháp lý. Cái bẫy do chính phe mình gài ra.

Vấn đề « chủ quyền lịch sử ».

Nếu tranh chấp giữa VN và Trung Quốc về chủ quyền quần đảo Hoàng Sa được đưa ra phân xử trước một Tòa án quốc tế, nếu phía VN sử dụng những « công trình nghiên cứu » của các học giả VN (thuộc Quĩ Nghiên cứu Biển Đông) hiện nay, theo tôi, VN không có hy vọng bao nhiêu để thắng. Các học giả VN chỉ chú trọng đến « bằng chứng lịch sử » và bỏ qua các yếu tố quan trọng quyết định khác.

Các học giả VN thường dẫn trong « công trình » của họ các « bằng chứng lịch sử » nhằm chứng minh VN có chủ quyền không thể chối cãi ở HS. Các bằng chứng này hầu hết dẫn từ tác phẩm của các học giả VNCH, viết sau khi TQ dùng vũ lực xâm lăng Hoàng Sa năm 1974. Việc làm của học giả tiền bối đó, tương tự công việc mà các học giả Phi hiện nay đang làm, mục đích để phản biện lý lẽ của TQ, khi nước này cho rằng TQ có « quyền lịch sử bất khả tranh nghị » tại các đảo TS.

Các học giả Phi (cũng như các học giả VNCH ngày trước) đưa ra những bằng chứng như bản đồ, các sử liệu… chứng minh lãnh thổ TQ, cho đến đầu thế kỷ 20, chưa bao giờ xa hơn Hải Nam. Chứng minh rằng tên « biển Hoa Nam » chỉ là tên gọi của các nhà hàng hải Châu Âu đặt ra, không có nghĩa là biển này thuộc về TQ. Chứng minh tên biển Hoa Nam đã từng được người Hoa gọi là biển Giao Chỉ (người viết đã từng đề cập việc này ở đây) và sử sách người Hoa cũng gọi là Nam Hải (biển phía Nam…). Các học giả TQ vô cùng lúng túng để phản biện lại.

Trường hợp VN bây giờ (với giàn khoan 981) thì khác. Từ năm 1974 đến nay (nếu tính nhóm An Vĩnh thì từ năm 1949), TQ đã chiếm HS. Các tài liệu lịch sử chỉ hữu dụng (cho VNCH) trong thời điểm đó, tức sau tháng giêng năm 1974, khi VNCH chuẩn bị hồ sơ kiện TQ trước Tòa quốc tế. VNCH không làm được, một mặt vì VNCH không có tư cách pháp nhân « quốc gia ». Không có tư cách pháp nhân quốc gia thì không phải là « đối tượng » của luật quốc tế. Mặt khác, các bên VNDCCH và MTGPMN không ký tên vào bản kháng nghị chung. Nếu kiến nghị này được ký bởi ba bên, VNCH sẽ có tư cách pháp nhân, là bên đại diện cho nước VN thống nhất, có thể kiện TQ ra Tòa quốc tế. Thời đó, phía TQ cũng sử dụng một lý lẽ như đã sử dụng hôm nay đối với Phi : TQ có chủ quyền bất khả tranh nghị tại các đảo Hoàng Sa.

Đã 40 năm qua, các tài liệu « lịch sử » đó đã không còn giá trị nhiều đối với VN, như là đối với Phi. TQ và Phi, chiếm được một số đảo của VN, từ sau Thế chiến II, cả hai đều có hồ sơ chủ quyền « yếu ».

Nếu ta đọc các án lệ của các Tòa quốc tế phân xử các vụ tranh chấp về lãnh thổ, ta thấy yếu tố « bằng chứng lịch sử » có giá trị rất tương đối, đứng sau rất xa các lý thuyết « uti possidetis », « effectivité », « estoppel », « acquiescement »…

Một số thí dụ sau đây, dẫn từ các án lệ, cho thấy hiệu quả của các « bằng chứng lịch sử » ảnh hưởng thế nào lên các quyết định của quan Tòa.
Giá trị pháp lý các bản đồ :

Các học giả VN thường dẫn các bản đồ cổ của TQ, kết luận rằng TQ không có chủ quyền ở HS và TS.

Giả sử phía TQ đưa ra các bản đồ sau đây : 1/ Bản đồ thế giới do Bộ Tổng tư lệnh Quân đội Nhân dân Việt Nam xuất bản năm 1960. Trên bản đồ này, quần đảo Nam Sa (Trường Sa) được đánh dấu là lãnh thổ Trung Quốc. 2/ Cục Bản đồ của Việt Nam xuất bản tấm bản đồ năm 1972, trong đó quần đảo Nam Sa được chú thích bằng tiếng Hoa, chứ không phải bằng tiếng Việt, tiếng Anh hay tiếng Pháp.

Nếu TQ trưng hai tấm bản đồ này ra, phản ứng mọi người sẽ ra sao ? Không lẽ bó tay chấp nhận HS và TS thuộc TQ ?

Nếu ta đi ngược thời gian xa hơn, các bản đồ nước Trung Hoa cũng không hề chú dẫn hai quần đảo HS và TS, nhưng trong vài bản đồ lãnh thổ nước này bao gồm nước VN.

Khi TQ trưng bản đồ này, không lẽ phải công nhận VN thuộc TQ ?

Theo thông lệ công pháp quốc tế, trong các vụ xử tranh chấp chủ quyền, « bản đồ » tự nó thường không được nhìn nhận như là một « bằng chứng » mà chỉ được xem như là một « tài liệu - information », để bổ túc thêm cho một « lý lẽ - argument » nào đó, hay để khẳng định một « thái độ » nào đó của một bên tranh chấp.

Nhiều án lệ về tranh chấp lãnh thổ cho thấy, đa số trường hợp các bản đồ được các bên trưng dẫn không được Tòa sử dụng như là « bằng chứng ». Các bản đồ này không hề có tác động nào đến quyết định của các quan tòa.

Theo tập quán quốc tế, một tấm bản đồ chỉ có giá trị pháp lý chỉ khi nó được đính kèm với các văn bản của một hiệp đinh phân định biên giới, dĩ nhiên hiệp ước này phải còn hiệu lực. Các thí dụ dẫn dưới đây (tranh chấp Ấn Độ - Pakistan) cho ta thấy như vậy.

Lý thuyết về « hành sử quyền chủ quyền – effectivité »

Thuyết này được áp dụng nhiều ở các Tòa quốc tế xử các tranh chấp về lãnh thổ sau Thế chiến II. Theo đó, một vùng đất thuộc quốc gia A, do một lý do bất kỳ nào đó, lại được quốc gia B kiểm soát và hành sử các quyền thuộc chủ quyền (tài phán, tức quyền được xét xử - juridiction, quan thuế, cảnh sát…) một cách hòa bình trong một thời gian dài, quốc gia A sẽ mất vùng lãnh thổ đó cho quốc gia B.

Có rất nhiều án lệ về tranh chấp lãnh thổ giữa hai nước đã được Tòa tuyên án dựa trên lý thuyết về « hành sử quyền chủ quyền ». Ở đây người viết lấy hai thí dụ : 1/ tranh chấp Ấn Độ và Pakistan về vùng đầm lầy có tên là « Rann off Kutch » và 2/ Tranh chấp giữa Malaisie và Singapour về chủ quyền các đảo Pedra Branca/Pulau Batu Puteh, Middle Rocks và South Ledge.

1/ Trường hợp tranh chấp giữa Ấn Độ và Pakistan về vùng đầm lầy Kutch (Rann Of Kutch). Tranh chấp được hai bên đưa ra Tòa Trọng tài Thường trực (PCA) giải quyết ngày 19-2-1968. Hồ sơ hai bên đệ lên Tòa lên tới trên 10.000 trang tài liệu cùng hàng trăm tấm bản đồ.

Về giá trị các bản đồ, Tòa cho rằng các bản đồ tự nó không có một trọng lượng đặc biệt. Chúng có thể có một giá trị chỉ khi được dựa vào các yếu tố ngoại tại, như được sự phê chuẩn hay được sự chuẩn duyệt chính thức của các viên chức ở cấp cao, đồng ý cho bản đồ có một giá trị cao hơn.

Hàng trăm tấm bản đồ do hai bên đệ trình, không có tấm bản đồ nào có một giá trị đặc biệt trước Tòa.

Các hồ sơ mang tính thuyết phục nhất, do phía Ấn Độ cung cấp, cho thấy nhà nước tiền nhiệm của Ấn là đế quốc Anh, đã có những hành vi hành sử « quyền chủ quyền - droit de souveraineté » trên vùng tranh chấp như thuế má, an ninh, cảnh sát… (effectivité).

Phía Pakistan cũng đưa ra những bằng chứng « effectivité », cho thấy chính quyền địa phương cũng đã hành sử « quyền chủ quyền » tại vùng tranh chấp này. Các dữ kiện nay bị Tòa bác. Tòa cho rằng « quyền chủ quyền » chỉ có thể do chính quyền trung ương hành sử, không thể do chính quyền địa phương.

Tòa phán khoảng 90% vùng tranh chấp giao cho Ấn Độ.

Phía Pakistan được khoảng 10% vùng tranh chấp. Trong vùng này Pakistan chứng minh được các hành vi hành sử quyền chủ quyền (effectivité) tại một số vùng đất. Nhưng thực ra, khu vực này không thể giao cho Ấn Độ, vì dân chúng ở đây, thuộc Pakistan, đã sinh sống tại đây hàng bao nhiêu thế hệ, không thể giao lại cho Ấn Độ được. (Tức là vấn đề « quyền lịch sử » được ưu tiên hơn « effectivité », nhưng Tòa không cho đó là « quyền lịch sử » mà dùng thuyết « effectivité » để ra phán quyết).

2/ Trường hợp tranh chấp giữa Malaisie và Singapour về chủ quyền các đảo Pedra Branca/Pulau Batu Puteh, Middle Rocks và South Ledge, qua phán quyết ngày 23-5-2008 của CIJ.

Ta thấy phía Mã Lai đã đưa những bằng chứng lịch sử bất khả tranh biện rằng Mã Lai có chủ quyền lịch sử ở các đảo tranh chấp. Tòa nhìn nhận thực tế này, cho rằng danh nghĩa chủ quyền tiên khởi (titre d’original) của các đảo này thuộc vương quốc Johor, là nước tiền nhiệm của Mã Lai. Chủ quyền này được thể hiện liên tục trong lịch sử, cho đến một thời điểm, sau khi các đế quốc Anh và Hòa Lan đặt quyền thống trị tại Mã Lai và Indonésie. Thời điểm đó là khi nước Anh, nhà nước tiền nhiệm của Singapour, đã đặt một ngọn đèn pha tại đảo Pedra Branca mà không gặp sự phản đối của nhà nước Johor. Chính quyền bảo hộ Anh tiếp tục bảo trì và làm chủ ngọn đèn pha này trong một thời gian dài, không hề gặp một phản đối nào đến từ Johor.

Sau khi Singapour được Anh trả độc lập, đồng thời Singapour bị từ khuớc gia nhập khối Mã Lai, Johor trở thành một tiểu bang trong khối này. Singapour muốn biết rõ ai có chủ quyền trên đảo Pedra Branca nên gởi thư, năm 1953, hỏi bộ ngoại giao Johor số phận của đảo này. Viên bộ trưởng lâm thời bộ ngoại giao Johor đã viết « công hàm » (hay công thư cũng được,) cho rằng đảo Pedra Branca không thuộc « sở hữu » của Johor. Singapour tiếp tục bảo trì và sử dụng ngọn đèn pha này cho đến lúc tranh chấp xảy ra. Trước Tòa, « công thư » này đã có hiệu lực quyết định, ảnh hưởng lên phán quyết của Tòa.

Tòa phán rằng Mã Lai, nước kế thừa vương quốc Johor, đã mất chủ quyền lịch sử tại đảo Pedra Branca (nhưng còn giữ được đảo Middle Rocks), vì các yếu tố : Singapour (và nhà nước tiền nhiệm) đã thể hiện các hành vi thuộc quyền chủ quyền (effectivité) ở đảo này một cách hòa bình và liên tục trong một thời gian dài. Mặt khác, Johor đã phủ nhận chủ quyền đảo này qua « công hàm » (hay công thư) 1953.

Mã Lai vì thế không thể đòi lại đảo Pedra Branca, mặc dầu trên danh nghĩa chủ quyền lịch sử thì thuộc nước này. Lý do : nhà nước tiền nhiệm đã « bỏ » nó.

Ta thấy trong hai vụ án này, yếu tố « liên tục quốc gia » và vấn đề « kế thừa » (qua các thời kỳ thuộc địa, hay biến cố chính trị làm lãnh thổ thay đổi, sẽ nói bên dưới) của các bên cũng đã được Tòa xem xét tỉ mỉ. Thái độ của các quốc gia (tiền nhiệm và kế tục) liên quan đến vùng lãnh thổ tranh chấp, thể hiện qua những sự kiện ngoại giao như các kết ước, các tuyên bố đơn phương… trong quá khứ (có liên quan đến chủ quyền lãnh thổ)… đều có tầm quan trọng về pháp lý, ảnh hưởng đến quyết định của Tòa.

Điều ghi nhận khác, lý thuyết về « hành sử chủ quyền - effectivité » có giá trị cao hơn danh nghĩa chủ quyền lịch sử (titre d’original), nếu danh nghĩa này bị gián đoạn, hay quốc gia có danh nghĩa chủ quyền không kịp thời lên tiếng phản đối.

Đối với hồ sơ HS và TS, những hành vi của Pháp đã thể hiện liên quan HS và TS, như tuyên bố chủ quyền, cắm mốc, cho tàu đi tuần… có giá trị pháp lý cao. Trước một tòa án, VN chắc chắn có được danh nghĩa chủ quyền lịch sử tại HS và TS. Vấn đề là danh nghĩa này có bị mất hay không, là tùy thuộc vào sự liên tục quốc gia, việc kế thừa danh nghĩa chủ quyền lịch sử, việc tiếp nối các hành vi hành sử quyền chủ quyền của nhà nước kế tục đối với nhà nước tiền nhiệm.

Nếu vì một lý do gì đó việc hành vi hành sử chủ quyền không thể hiện được, một sự « gián đoạn » về danh nghĩa chủ quyền lịch sử thành hình, (do việc TQ xâm lăng bằng vũ lực) nếu phía VN không thường xuyên lên tiếng phản đối, hoặc có những động thái nhìn nhận chủ quyền của TQ tại HS, chủ quyền ở đây có thể chuyển sang TQ.  

Thuyết « Uti possidetis » :

Thuyết này xuất hiện tại Nam Mỹ, khi các nước ở đây dành độc lập. Đại khái là vùng đất đó, trước đó anh có nó thì sau đó anh tiếp tục có nó. Lý thuyết này trở thành một « tập quán quốc tế », được sử dụng thường xuyên trong các vụ tranh chấp về lãnh thổ tại các nước vừa độc lập. Một thí dụ về thuyết « uti possidetis » :

Ai cũng biết một phần không nhỏ đất miền Nam, kể cả vùng Đà Lạt, Darlac, Tây Nguyên… hay đảo Phú Quốc là thuộc về Cao Miên ngày xưa.

Người Miên có lý khi nói rằng họ có bằng chứng « lịch sử không thể chối cãi », để chứng minh vùng đất đó là của họ.

Các học giả VN cũng thường nói rằng VN có bằng chứng lịch sử không thể tranh cãi tại HS và TS.

Ta thấy việc sử dụng các « bằng chứng lịch sử không thể chối cãi » một cách bừa bãi là chơi dao hai lưỡi.

VN làm gì có bằng chứng lịch sử « không thể chối cãi » để chứng minh rằng đất mình ở đó ? Không lẽ sẽ phải trả lại cho Miên ?

Theo thuyết « Uti possodetis », trước khi độc lập, các vùng đất đó đã được chính quyền bảo hộ Pháp sắp xếp cho vào lãnh thổ Việt Nam. Sau khi độc lập, các vùng đất đó sẽ tiếp tục do VN quản lý.

Thuyết này đặt ra nhằm tránh việc chiến tranh đổ máu giữa các dân tộc thuộc địa vừa được độc lập. Hầu hết các án lệ của các Tòa quốc tế, yếu tố « uti possidetis » có giá trị cao hơn « chủ quyền lịch sử ».
 

Blogger news

Blogroll

About