Recent Comments

Thứ Bảy, 21 tháng 6, 2014

Opera, vivi và những cuộc đấu



Ngồi buồn tình với cái máy tính offline vừa ráp xong cho thằng cháu, lảm nhảm chút chuyện Opera hầu bà con.
Cư dân Opera không mấy xa lạ, khinh bỉ và thậm chí thù ghét tay nick này. Tôi thì gọi nó là loài vivi. Vivi này tên thật là Trương Văn Hiếu, tức Hiếu Trương, sinh năm 1952, học trường sỹ quan võ bị Thủ Đức khóa 1973. Sau năm 1975, hắn định cư tại Norway. Nếu xét về tuổi tác, thì tôi phải gọi bằng chú, nhưng cũng như nhiều người khác, tôi coi hắn không bằng ông chó. Lúc đầu, trên Opera, hắn có 2 nick là vivi99 và vivi00. Một cái thì chuyên làm thơ thể tài xa quê nhớ mẹ, điều ấy dễ hiểu với một kẻ tha phương. Còn một cái thì chuyên đăng bài nhảm nhí xuyên tạc sự thật, bôi nhọ lịch sử, nói xấu Bác Hồ và các lãnh tụ cách mạng giống y như mấy tay cờ vàng ở hải ngoại khác. Ban đầu, tôi cũng chỉ góp ý nhẹ nhàng bằng comment với hắn, đề nghị hắn dùng ngôn từ lịch sự trong bài viết để thể hiện sự văn minh vì cũng như nhiều tên ngụy già, hắn viết rất bẩn bựa. Thế là hắn sửa ngay nội dung comment của tôi thành chửi Đảng, chửi Bác (Opera có chức năng rất đểu này) và block tôi lại, sau đó rêu rao khắp chốn. Hai cô bé vũ công người Hoa ở Hội An, bạn thân của tôi là Đường Yến Châu (nick auduongyenchau) và Tạ Minh Tâm (nick taminhtam - giống y tên ông ca sĩ nọ ở nhạc viện TP.HCM) sỉ vả tôi: “Tụi em không ngờ anh lại khốn nạn đến mức đó”. Sau khi tôi giải thích, hai nàng bay vào chửi hộ khóc mướn và cũng bị hắn sửa comment rồi khóa nick. Yến Châu khóc lóc, tuyên bố nghỉ blog mặc dù nàng ta viết khá mượt và cũng khá xinh, mỗi entry là hàng chục comment nhảy vào tán tỉnh. Còn Minh Tâm thì chuyển sang chơi Yume.
Ban đầu thì tôi coi đó cũng là chuyện thường tình, nhưng sau khi mở quan hệ rộng, rất nhiều người chơi Opera cũng than phiền rằng đã từng bị làm phiền khi comment lên blog của tên đê tiện ấy. Vậy là tôi dàn trận.
Cũng cần nói thêm là tôi có hàng chục blog Opera. Lúc mới tạo blog, những giao diện mặc định của nó hết sức tẻ nhạt, vậy là tôi lân la theo mấy nick như Phạm Lâm, Đan Quỳnh, Liên ròm… để học cách tạo giao diện. Tùy biến css của Opera khá tuyệt, nó cho phép người ta thay đổi từ bố cục đến background, menu, icon… tùy ý, miễn là thạo. Mất mấy tháng nghiên cứu, dần dà, tôi cũng trở thành một tay tạo giao diện nghiệp dư. Thế là tôi lập khá nhiều blog để thỏa mãn thú vui “lợp nhà” ấy, mỗi cái mỗi dáng vẻ. Và các blog ấy cũng dành vào những việc khác nhau, cái để thủ thỉ với gái, cái để chém gió với trai, cái làm thơ, cái viết truyện hồ ly ma quái… Người nào tinh ý lắm thì cũng chỉ phát hiện ra 3 cái cùng chủ; còn nếu hời hợt, có thể kết bạn với 4, 5 clone mà hoàn toàn không hay biết.
Có lẽ, tôi là tên bựa nhân duy nhất trên Opera. Ở đó chỉ có mấy hạng người là các vị đỏ nhà nòi, cờ vàng cùng đám chống cộng, teen tự kỷ, trung trung tự sướng và già hói. Hoàn toàn không có “dân chủ” với trẻ trâu. Đầu tiên là tôi dùng clone bựa ngọng, sau đó là hàng loạt clone khác inbox cho vivi. Một tính năng khá đểu nữa của O là khi bị đối phương chặn, bạn vẫn có thể mail cho họ. Hắn tức điên người và về sau, bị tôi phá quá nên hắn đóng cái blog vivi00 chống cộng lại, mở ra một cái clone trẻ ranh mang tên Trần Hải, tức Hải cóc. “Thằng” Hải cóc này chuyên chui vào nhà người ta xả rác, nhất là những ai là bạn của tôi và ông già Lê Vũ Bình Địa Mộc (Lê Văn Lực). Nếu tôi nhớ không nhầm thì nàng Thiên Thượng Hỏa (tức Thoa) đã phải đóng cửa blog Tây Nguyên một thời gian dài vì bị hắn phá quấy. Cái sự đểu giả của lũ cờ vàng như Vivi, Đại Việt Nguyễn… là làm cho những người tốt bỏ chơi Opera, để cho bọn chúng mặc sức hoành hành. Vì thế, tôi cũng đánh bọn chúng quyết liệt để mọi người có sân chơi.
Với ông Lê Vũ, thì tôi biết đến ông từ năm 2008 với những bài viết rực lửa, tuy nhiên, thỉnh thoảng tôi chỉ ghé qua nhà ông tham khảo các comment. Như đã có lần kể, mỗi entry của ông có vài ngàn comment, mà mỗi comment lại có giá trị như cả một entry. Có chuyện gì chưa thấu đáo, tôi comment vào một câu ngớ ngẩn, để ông và các bạn ông chửi cho mấy nhát, thế là sáng tỏ vấn đề. Trong friendlist của Lê Vũ Bình Địa Mộc, tôi làm quen với khá nhiều người như anh chàng Khù Văn Khoằm (Phạm Đức Định), Quản Giáo (Trần Vinh), Tây Nguyên (Thoa – Thiên Thượng Hỏa), Sa Giang (Phương Minh)…
Tuy nhiên, trong cuộc chiến với bọn cờ vàng lếu láo, tôi chỉ đấu có một mình, không kêu gọi đồng minh vì sợ làm phiền và vấy bẩn blog bạn bè. Lũ ngụy già thiếu nhân cách này không ngại việc dùng những ngôn từ, hình ảnh ô uế quẳng vào “nhà” người khác. Bà chị Gina Trang Hoàng từng là nạn nhân của việc này, có điều, chị ta thừa đanh đá để đáp trả. Tôi đấu với chúng, không phải vì thù hằn cá nhân mà để cho chúng khỏi làm phiền những người tốt. Ấy là tôi tự nguyện, và chỉ có một mình, thế cho nên, bây giờ nick Tiếu khách của tôi có link facebook là donthandocdau.
Chuyển sang chơi facebook hơn 1 năm nay, tôi gặp lại khá nhiều bạn cũ trên Opera, mặc dù chỉ liên hệ yahoo có vài người. Vả lại, “bạn bè” bên O của tôi đủ các trường phái, miễn là tử tế. Và thói quen lập clone từ dạo ấy theo tôi đến mãi bây giờ, chẳng ai biết tôi có bao nhiêu cái nick facebook cả. Và quả đất tròn, anh Khoằm đã tìm thấy Vivi, còn tôi thì tìm ra Trần Hải. Tuy nhiên, hắn không dám húng chó trên fb. Tên Đại Việt Nguyễn thì lân la làm bạn với tôi để xả rác, và tất nhiên, chẳng đời nào tôi add cả. Thế họa điên.
Tôi cũng tạo hàng chục cái group cho cờ vàng chống cộng, để họ chui vào đó thủ dâm với nhau, sau đó ban quyền admin cho một số kẻ và âm thầm rút lui mất tích. Làm như vậy để bọn chúng khỏi đi phiền người khác, chỉ có vậy thôi. Nó giống như trại gia súc, nhốt súc vật lại cho chúng khỏi đi rông.
Bây giờ thì đối tượng của tôi cũng thay đổi. Khi có thời gian rảnh rỗi online (công việc tôi lưu động) tôi sẽ đả kích những kẻ đang kéo đổ chế độ, cái chế độ mà ông bà tôi đã từng vất vả nuôi kháng chiến, cái chế độ mà cha mẹ tôi đã hi sinh cả tuổi trẻ và máu xương để đánh đổi. Tất nhiên, đây là cuộc chiến hơi bị nguy hiểm, và ai sợ liên lụy thì cứ tự động unf hoặc block tôi đi.
Đơn thân độc đấu, nhưng chắc chắn, tôi không hề đơn độc.

4 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. Hehe, có cam cạnh bên nữa bác Khoằm nhỉ, sợ gì đơn độc

      Xóa
  2. a cứ yên tâm có Lọ bên cạnh đơi

    Trả lờiXóa
  3. Vivi đây,
    có cả Tên họ, hình và địa chỉ ...

    Trả lờiXóa

 

Blogger news

Blogroll

About